Chương 3349
Lúc ấy, Lâm Thừa Khải vô cùng ngạo mạn, trực tiếp ném quân lệnh ba sao tôn kính của Diệp Thiên Long xuống đất.
Còn Cao Phong đã nhìn thấy hết tất cả những chuyện này, lạnh nhạt nói một câu.
“Cha, những oan ức này cha hãy nín nhịn trước.”
“Sẽ có một ngày, con sẽ bắt anh ta phải cúi người, tự mình nhặt quân lệnh lên bằng hai tay rồi đưa cho cha.”
Lúc ấy, Cao Phong nói những lời này, căn bản là chẳng có ai tin.
Kể cả là người trong cuộc là Lâm Thừa Khải cũng khịt mũi coi thường, cảm thấy Cao Phong uống nhiều rồi nên nói linh tinh.
Nhưng bây giờ, thực tế đã bày ra trước mặt bọn họ như vậy.
Câu nói mà Cao Phong từng lại lại đang vang vọng bên tai mọi người lần nữa.
Lâm Thừa Khải không chỉ khom người mà còn trực tiếp quỳ xuống bằng một chân.
Cao Phong không chỉ làm được điều anh nói mà còn làm được hơn thế.
“Trung tướng Long, mong ngài nhận lấy quân lệnh ba sao của ngài ạ.”
Lâm Thừa Khải chụm hai tay lại, giọng nói khẩn cầu.
Diệp Thiên Long khẽ cau mày, do dự một chút rồi vẫn chìa tay ra nhận lấy quân lệnh của mình.
“Bốp.”
Lâm Thừa Khải vội vàng thu hai tay lại, sau đó cầm vạt áo gai, không ngừng lau chùi cẩn thận quân lệnh.
Dùng quần áo của mình lau quân lệnh, lau tới lau lui đến khi sạch mới thôi.
Cả đám người Diệp Thiên Long đều không dám nói gì, chỉ im lặng nhìn Lâm Thừa Khải làm hết tất cả những điều này.
Chẳng mấy chốc, Lâm Thừa Khải đã lau sạch sẽ quân lệnh.
“Trung tướng Long, mong ngài thứ tội.”
Lâm Thừa Khải giơ quân lệnh hàm tướng lên bằng hai tay, cúi đầu, miệng cung kính nói.
Diệp Thiên Long và ông cụ nhà họ Diệp nhìn nhau, khẽ cau mày, nhưng ông ta vẫn chìa tay ra, cầm lấy quân lệnh về.
Mãi cho đến lúc này, Lâm Thừa Khải mới thở một hơi dài, cả người thả lỏng.
Anh ta sợ nhất chính là Diệp Thiên Long này vẫn còn canh cánh trong lòng, sau đó không chịu buông tha và tha thứ cho anh ta.
Nếu như vậy thì nhất định Cao Phong sẽ không từ bỏ ý đồ với anh ta đâu.
“Cậu đứng lên trước đi.”
Diệp Thiên Long cau mày nói: ” Bây giờ, Cao Phong thế nào rồi?”
Lâm Thừa Khải từ từ đứng đậy, gỡ bó hoa trinh nữ xuống rồi mặc thêm áo gai.
“Cao Phong, anh ấy đã trở về rồi.”
“Anh ấy nói chuyện với ông Trần rồi, mọi chuyện tạm thời chấm dứt tại đây.”
Lâm Thừa Khải trầm ngâm hai giây, cuối cùng vẫn trả lời đúng sự thật.
“Cái gì cơ?”
Diệp Thiên Long và ông cụ nhà họ Diệp đồng thời hơi sững sờ, không nhịn được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
“Trở về rồi sao? Cậu nói là bây giờ Cao Phong đã trở về rồi á?”
“Về đâu chứ?” Diệp Thiên Long tiến lên một bước, vội vàng hỏi.
Lâm Thừa Khải suy nghĩ một chút rồi nói: “Nghe Cao Phong nói, hình như là muốn trở về cao ốc Kinh Mậu.”
“Cậu nói láo!”
Ban đầu, Diệp Thiên Long hơi sững sờ, sau đó trực tiếp xua tay phản bác.
“Nếu như Cao Phong đã trở về rồi, sao nó lại không nói với chúng tôi chứ?”
“Sao nó có thể không công bố ra ngoài chứ?” Diệp Thiên Long hừ lạnh, nói một câu.
Nếu như Cao Phong đã trở về rồi, vậy thì chuyện này nhất định sẽ là chuyện có thể khích lệ lòng người.
Đàm phán với ông Trần là chuyện thập tử nhất sinh, có thể nguyên vẹn trở về chính là chuyện có thể làm xôn xao rất nhiều người.
Cho nên, Diệp Thiên Long cảm thấy Cao Phong tuyệt đối sẽ không giấu giếm.
“Trung tướng Long, chuyện của Cao Phong vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn.”
“Cho nên bây giờ, vẫn có rất nhiều tai mắt đang dòm ngó đến, chờ đợi tiến triển của chuyện này.”
“Dưới tình hình này, Cao Phong vẫn phải làm việc khiêm tốn, không thể phô trương quá đà được.”
Lúc Lâm Thừa Khải nói những lời này cũng coi như là hóa giải được rất nhiều mối nghi hoặc trong lòng Diệp Thiên Long.
“Vậy cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc là Cao Phong và ông Trần đã nói chuyện đến mức độ nào rồi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!