Chương 3039
“Bởi vì, cậu ấy là người duy nhất mà Trung tướng Long con nhận là con rể!”
Trung Tướng Long hừ lạnh một tiếng, lần đầu tiên ở trước mặt ông cụ Diệp, thừa nhận thân phận của Cao Phong.
“Vậy phải xem, cậu ta có đủ tư cách hay không.” Ông cụ Diệp cười nhạo.
Sĩ quan Bình và Vũ Siêu theo sát phía sau, tắt hết điện thoại di động.
Bốn người bọn họ ờ bên trong căn phòng nhỏ này tự quản thúc nhau, trực tiếp cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài.
“Bảo với mấy người ở bên ngoài, trừ khi hôm nay trời sụp, nếu không thì hôm nay đừng đến quấy rầy chúng ta.”
Ông cụ Diệp vừa quay đầu dứt câu, Vũ Siêu liền đem lời này thuật ra bên ngoài.
Trừ phi là trời sụp thì mới có thể quấy rầy được họ.
Lời nói tự tin như vậy, quả thật là họ rất lớn mạnh.
Bởi vì, ông cụ Diệp không tin, Cao Phong có thể khiến cho bầu trời này sụp đổ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Từ lúc mặt trời vừa mọc cho đến khi mặt trời thiêu đốt trên cao.
Đội ngũ của Cao Phong vẫn liên tục di chuyển không ngừng, trong lòng vẫn kìm nén một sự bứt rứt mà tiến về đích đến phía trước.
Tin tức đã bị khóa rất chặt.
Chẳng cần biết là tin tức Kim Tuyết Mai xảy ra chuyện, hay là chuyện anh đi vào Hà Nội.
Cũng không một ai dám tùy ý tiết lộ ra ngoài.
Lúc này Cao Phong tựa như bị kích thích, xúc động lao vào rừng sâu.
Không ai biết, Cao Phong đang suy nghĩ điều gì.
Thậm chí có rất nhiều người cảm thấy, trạng thái này của Cao Phong có điều gì đó là lạ, không giống bộ dáng trầm ổn và bình tĩnh như hằng ngày.
Cả người như đang mất hồn mất vía, vô cùng kích động.
Nhưng họ hiểu, bọn họ không tài nào biết và đồng cảm với cảm xúc của Cao Phong.
Dọc theo đường đi, mọi người đều chỉ mang tâm tình bực dọc mà tiến về phía trước, không ai dám quấy rầy Cao Phong.
Ban đầu, đoàn xe của đám người Long Tuấn Hạo còn có thể theo kịp trực thăng của Cao Phong.
Nhưng khi đến mấy đoạn đường vòng, máy bay trực thăng dần kéo dài khoảng cách với họ, càng kéo càng xa.
Trong lòng mọi người đều cực kì lo lắng, nếu để Cao phong một mình đến Thủ Đô, không phải là đang đưa dê vào miệng cọp sao?
Chỉ một mình anh, thì có thể làm được cơm cháo gì chứ!
Nghĩ đến đây, đám người ấy liền đạp mạnh lấy chân ga.
Không ngừng nghỉ mà dọc theo con đường, phi nhanh tốc độ.
Thiên quân vạn mã, nháo nhào hướng về Thủ Đô.
Lúc này tại Thủ Đô, lại tựa như đang trong một khu trò chơi an toàn.
Phóng tầm mắt ra đất nước rộng lớn, bốn phương tám hướng có vô số điểm nhỏ, đều hướng về khu vực an toàn này mà tề tựu.
Đợi đám người ấy tề tựu sẽ có chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo thì không ai dám đoán bừa.
Gọi là “Khu vực an toàn” thế như sự an toàn ấy, quả thật là khiến người suy nghĩ sâu xa.
Thời gian, nhoáng cái đã vụt qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!