Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (Truyện tác giả: Nhật Đồng)

Chương 3008

Cao Phong suy nghĩ rất nhiều chuyện, thuốc lá nhanh chóng đốt hết.

“Kế tiếp là đón Tuyết Mai đến đây, sau đó vận dụng lực lượng của chi nhánh Đế Phong ở trăm thành giúp Tuyết Mai tìm mẹ ruột.” Cao Phong suy nghĩ thật lâu, cuối cùng hạ quyết định. Trước mắt anh chỉ có một vấn đề này, tình thế vô cùng tốt đẹp, khiến người ta tràn đầy phấn chấn.

“Reng reng!” Di động trên mặt bàn bỗng vang lên, Cao Phong lập tức cầm nó lên. Biểu hiện có cuộc gọi tới, gia chủ Thiên Long. Cao Phong sửng sốt, vỗ tay một cái rồi nhanh chóng bắt máy.

“Chủ tịch Lê, ông đứng lên đi, tôi không trách ông.” Cao Phong gật đầu, đỡ Vũ Hoàng Lê đứng dậy. Vũ Hoàng Lê trầm ngâm một lát, không kháng cự mà thuận thế được Cao Phong đỡ lên.

“Còn thằng con khốn khiếp này, cậu Phong cứ để cho nó nói đi.” Nói xong câu này, Vũ Hoàng Lê bèn đi sang một bên, bỏ mặc Vũ Hoàng Minh quỳ trên sàn nhà.

Cao Phong khẽ gật đầu, cúi xuống nhìn Vũ Hoàng Minh, vẻ mặt rất phức tạp. Chung quy Vũ Hoàng Lê không hề sai, hồi ở thị trấn Biển Đông còn từng giúp mình rất nhiều lần, nhưng Vũ Hoàng Minh thì lại từng là kẻ thù của mình. Kim Tuyết Mai suýt nữa bị hủy hoại trong tay cậu ta, điều này đã xúc phạm tới vảy ngược của Cao Phong.

“Anh Phong, nếu anh chịu tha thứ cho những hành vi trước kia của tôi thì hôm nay tôi xin thề độc, từ nay về sau sẽ làm trâu làm ngựa cho anh Phong để trả lại tội nghiệt trước kia. Anh bảo tôi đi hướng đông, tôi sẽ không bao giờ đi hướng tây, lên núi đao xuống biển lửa cũng không chối từ.” Vũ Hoàng Minh ngẩng đầu lên, ánh mắt nghiêm túc nhìn Cao Phong. Đồng thời trong lòng lại hơi phức tạp.

Đừng nói lúc này Vũ Hoàng Minh đã không còn thù hận lúc trước, cho dù vẫn còn thì làm được gì đây? Hiện nay Cao Phong đã khống chế thành phố Hà Nội, thị trấn Biển Đông và Đà Nẵng. Ba thành thị trong tay, còn dựa hơi nhà họ Diệp ở thủ đô, nắm giữ mười vạn lính tinh nhuệ, lực lượng cỡ này, dù cho Vũ Hoàng Minh thêm mười lá gan cũng không dám oán hận Cao Phong. Thế nên cậu ta chỉ có thể cúi đầu.

“Lúc trước tôi suýt nữa giết cậu, cậu không hận tôi sao?” Cao Phong trầm ngâm mấy giây, tò mò hỏi Vũ Hoàng Minh.

“Hận chứ! Lúc trước tôi thật sự hận! Ngay khi tôi vừa tỉnh dậy, Cao Anh Hạo đã sai người nói với tôi rằng nhà tôi đã bị giết chết hết, tất cả đều do anh ra tay. Cho nên tôi thề nhất định phải giết anh để trả thù cho người nhà tôi.” Vũ Hoàng Minh thành thật nói hết những lời từ tận đáy lòng. Chẳng qua lúc trước, mối thù của cậu ta là vì Cao Phong chẳng những muốn giết cậu ta mà còn làm hại cả người nhà cậu ta. Cho nên Vũ Hoàng Minh chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Cao Phong. Mãi tới khi Vũ Hoàng Lê xuất hiện, hơn nữa nói cho cậu ta biết rõ mọi chuyện, Vũ Hoàng Minh mới hoàn toàn nguôi ngoai. Thì ra Cao Phong chưa từng đụng vào người nhà mình, người nhà mình vẫn sống khỏe mạnh. Thậm chí Vũ Hoàng Lê còn gây dựng lại tập đoàn Vương thị ở thành phố Hà Nội dưới sự trợ giúp của Cao Phong. Cuối cùng Vũ Hoàng Minh đã hiểu, Cao Anh Hạo chỉ coi mình là quân cờ mà thôi.

Nghe đến đây, Cao Phong cũng lắc đầu cười khẽ. Để giết chết mình, Cao Anh Hạo đúng là suy nghĩ mọi cách, thủ đoạn ùn ùn. Nhưng anh ta tính kế đủ đường, cuối cùng vẫn rơi vào kết cục chết không toàn thây.

“Vậy bây giờ cậu nghĩ thế nào?” Cao Phong chắp tay sau lưng hỏi.

“Trước kia tôi đụng vào chị Tuyết Mai, vốn đã đáng chết vạn lần, cho nên anh muốn giết tôi cũng là điều đương nhiên. Tôi còn cơ hội sống, thậm chí được gặp lại người nhà, bây giờ trong lòng tôi chỉ tràn đầy biết ơn. Anh Phong, bất kể anh tin hay không, dù sao về sau anh cứ xem biểu hiện của tôi đi.” Vũ Hoàng Minh ngẩng đầu lên, ưỡn thẳng lưng, chân thành đối diện với Cao Phong. Cao Phong chắp tay sau lưng cúi đầu nhìn Vũ Hoàng Minh. Hai người đối diện tầm nửa phút, Cao Phong mới thu hồi tầm mắt.

“Được rồi, vậy thì huề nhau.” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó khoát tay ngồi xuống ghế.

Vũ Hoàng Lê thở phào nhẹ nhõm, vội tiến lên rồi lại quỳ xuống: “Cậu Phong, cảm ơn sự rộng lượng của cậu. Từ nay về sau tập đoàn Vương thị chính là của cậu, mạng sống của hai cha con Vũ Hoàng Lê chúng tôi cũng là của cậu.” Vừa dứt lời, hai cha con Vũ Hoàng Lê cùng nhau dập đầu ba cái. Chuyện này coi như bỏ qua.

“Đứng dậy đi.” Cao Phong khoát tay, thuận miệng nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!