Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (Truyện tác giả: Nhật Đồng)

Chương 3003

Trong thoáng chốc, tất cả mọi người đều đứng dậy, trợn mắt nhìn Cao Phong. Cao Phong quay lại nhìn mọi người, vẫn không nói một lời, xoay người đi ra ngoài. Anh thật sự không muốn cãi cọ với đám người này thêm một giây phút nào nữa. Thật là vô nghĩa.

“Đồ vong ơn bội nghĩa! Tiểu nhân hèn hạ!”

“Còn không bằng Cao Anh Hạo đâu, đúng là hạng tiểu nhân!”

“Dưới sự dẫn dắt của mày, sớm muộn gì nhà họ Cao cũng sẽ diệt vong!”

Mọi người đều nghiến răng nghiến lợi, vô cùng phẫn nộ. Lâm Vạn Quân nhíu mày nói: “Cậu Phong không muốn nói, các ông cho rằng cậu chủ không biết sao? Ông, một năm tham nhũng 560 tỷ cho cháu trai ông đi đánh bạc ở Macau đúng không?” Đây là nói với lão già ban đầu. Lão già trợn tròn mắt, sau đó đỏ mặt, lập tức ngậm miệng.

“Còn ông nữa, lợi dụng tài nguyên của nhà họ Cao kiếm tiền phi pháp, thậm chí giành cả mối làm ăn của nhà họ Cao, một năm cũng kiếm được 160 tỷ ấy nhỉ?”

“Ông đừng nhìn ông ta, bốn tháng trước, một dự án ông đã nuốt chửng 60 tỷ của nhà họ Cao.”

“Còn ông, năm ngoái tham nhũng 800 tỷ!”

“Cả ông nữa, 352 tỷ!”

Lâm Vạn Quân cười lạnh chỉ ra từng người một. Cả đám vốn còn phẫn nộ, bây giờ đều thành thật ngậm miệng.

“Đừng tưởng cậu chủ không biết, thực tế cậu chủ đều biết rõ ràng. Chẳng qua cậu chủ không muốn so đo, đã cho các ông một cơ hội, các ông tốt nhất hãy trân trọng đi. Bằng không, các ông sẽ không có cơ hội hối hận đâu.” Lâm Vạn Quân hừ lạnh, đi theo Cao Phong rời khỏi phòng họp.

Chờ Cao Phong và Lâm Vạn Quân đều rời khỏi phòng, cả đám đều xanh cả mặt. Không còn nhà họ Cao cho họ hút máu, họ lấy đâu ra để bảo vệ cuộc sống xa hoa của mình?

“Không được! Không thể để yên chuyện này!”

“Cao Kình Thiên không cho chúng ta đường sống, chẳng lẽ chúng ta lại nhịn?”

“Chúng ta làm thế này đi, liên lạc với cấp dưới ở các chi nhánh tiếp tục cuỗm một khoản tiền dưới danh nghĩa nhà họ Cao trước đã!”

“Có cơ hội chúng ta sẽ chống lại Cao Kình Thiên, còn không có cơ hội thì cuỗm tiền bỏ trốn!”

Một đám người càng nói càng hăng hái. Trong tình huống đã rơi vào đường cùng này, rất nhiều người sẽ lựa chọn đi đường tắt. Dù gì cũng không có kết cục tốt, chi bằng liều mạng một lần.

Nhưng lúc này họ đã quên mất một điều, liều mạng một lần chỉ có thể dùng trong trường hợp thực lực của hai bên chênh lệch không lớn. Một khi thực lực hai bên cách nhau quá xa thì cái gọi là liều mạng một lần chỉ là trò cười mà thôi.

Lâm Vạn Quân chậm rãi khép cửa phòng, nghe thấy tiếng xì xào bên trong, ánh mắt ông tràn đầy lạnh lẽo. Họ đã cho chúng cơ hội, nhưng có những kẻ lại không cần, thậm chí còn ném xuống đất giẫm đạp.

“Cậu Phong, chờ tôi với!” Lâm Vạn Quân kêu lên, vội vàng đuổi theo Cao Phong.

Cao Phong chắp tay sau lưng, trong lòng suy nghĩ chuyện khác nên không giảm tốc độ. Mấy trăm binh sĩ Phong Hạo đang chờ bên ngoài thấy Cao Phong không nói lời nào nên cũng im lặng. Họ chỉ cần chấp hành mệnh lệnh, khi không có mệnh lệnh thì đều án binh bất động.

Cao Phong chắp tay sau lưng đi qua trước mặt mọi người. Lâm Vạn Quân dừng bước, nhìn sĩ quan phụ tá dẫn đầu nhóm binh sĩ Phong Hạo. Sau đó, Lâm Vạn Quân nâng tay lên làm động tác cắt cổ. Sĩ quan phụ tá lập tức tỉnh táo, sau đó giơ tay ra hiệu, đi về phía văn phòng.

“Thế nào? Cứ làm như vậy sao?”

“Đúng! Cứ làm như vậy, dù sao đám nhân viên chi nhánh kia đều là người của chúng ta. Chẳng lẽ họ dám không nghe lời chúng ta?”

“Cao Kình Thiên, lần này tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là nước có thể lật thuyền!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!