Chương 2451
“Thật đẹp.”
Lâm Chí Linh nhìn người đàn ông đang chìm trong giấc ngủ, lúc này không nhịn được mà khen một câu.
“Nếu như vậy, tôi cũng không chịu thiệt gì. . . ” Lâm Chí Linh không đầu không cuối nói một câu, sau đó liền cởi cúc áo Cao Phong ra.
Mà Cao Phong hiện tại cảm thấy càng lúc càng nóng, giống như đang nằm trong một sa mạc vậy.
“Nóng quá!”
Cao Phong khẽ kêu lên, trực tiếp ném bộ âu phục màu trắng của mình xuống dưới đất.
Lâm Chí Linh ngẩn ngơ đứng yên tại chỗ, sau đó chậm rãi leo lên người Cao Phong, rồi tựa vào lồng ngực của anh.
Bàn tay nhỏ bé của cô ta không ngừng vuốt ve, vẽ những vòng tròn quanh ngực Cao Phong.
Đầu cô ta tựa vào cánh tay của Cao Phong, hưởng thụ cảm giác an toàn.
“Tôi rất cần có người bảo vệ, anh có biết không?”
“Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tôi đã cảm nhận được, anh là người đáng tin, có thể để tôi dựa dẫm vào.”
“Sống trong một vòng tròn luẩn quẩn, thật sự rất hỗn loạn, nhưng tôi biết anh nhất định có thể bảo vệ được tôi. . .”
“Tôi thà tình nguyện giao chính mình cho anh, còn hơn để những người đàn ông dâm đãng, đã có tuổi còn muốn vụ nhục tôi!”
Lâm Chí Linh nằm trong lòng Cao Phong nhẹ giọng than thở, sau đó lấy hết dũng khí, trực tiếp hôn lên môi anh.
Chiếc áo tắm trên người, từ từ trượt xuống.
Lúc đầu Cao Phong còn bị động trong tất cả chuyện này, có lẽ là do men rượu, càng có thể là do Lê Tiểu Quyên đã cho anh uống thứ thuốc gì đó, khiến mọi tế bào trong cơ thể anh đều bị sục sôi.
“Hừm!”
Cao Phong đột nhiên xoay người, nhắm mắt đem Lâm Chí Linh ôm vào trong lồng ngực.
“Anh!” Lâm Chí Linh kêu lên một tiếng, cả người đều bị Cao Phong ôm vào trong lồng ngực.
Trong đầu Cao Phong lúc này hoàn toàn trống rỗng, hoàn toàn không thể kiểm soát được những hành động của mình.
Mà Lâm Chí Linh tuy rằng rất tỉnh, nhưng cũng rất nhanh rơi vào trạng thái mơ hồ.
Nụ hôn của Cao Phong ập đến vô cùng bá đạo khiến cho cô ta không thể kháng cự, Lâm Chí Linh rất nhanh chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt đó.
Đêm càng lúc về khuya, khu kinh doanh ban đầu còn nghe được tiếng la hét ầm ĩ, hiện giờ đã trở nên im lặng.
Bên ngoài chỉ còn ánh đèn nê ông sáng loe lói.
Ngoài cửa sổ là bóng một cây đại thụ, bị cơn gió đêm thổi phát ra tiếng xào xạc của những chiếc lá va vào nhau.
. . .
Ngày hôm sau.
Lúc chín giờ sáng, Cao Phong chậm rãi mở mắt.
Đầu vẫn còn đau nhức không ngừng.
“Này! Hai người này giao cho tôi.”
Cao phong nhìn chằm chằm vào ngọn đèn treo trên trần nhà, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói.
Anh hãn nhớ rõ, đêm qua vào thời điểm hai người Thương Tuấn Hồng cùng Lê Tiểu Quyền đưa anh về phòng, còn nói điều gì đó, đại loại là giúp anh giải rượu.
Sự tình phía sau, Cao Phong hoàn toàn không thể nhớ được nữa.