Chương 2224
“Có phải con bị điên rồi không? Vào lúc các ban ngành liên quan muốn bắt nó, tại sao con lại ngăn cản?”
“Con còn biết mình là người nhà họ Phạm không? Con nói gì, làm gì cũng đại diện cho nhà họ Phạm!”
“Lúc đó, người dân toàn nước Việt Nam đều hy vọng Cao Phong bị bắt lại. Con lại ra mặt ngăn cản, con bày ra thái độ gì vậy? Muốn đối mặt với bên trên à?”
“Con muốn dồn nhà họ Phạm vào bước đừng cùng à con ơi!”
Đã nhiều năm rồi, Phạm An Quốc chưa từng nổi giận với Phạm Thanh Nhiên nổi. Nhưng hôm nay ông thực sự nhịn không được.
“Chúng ta sai, chẳng lẽ chúng ta không nhận sai sao?”
Phạm Thanh Nhiên hơi hất cằm lên, trong giọng nói mang theo sự kiên cường.
“Sai chỗ nào? Ông có lỗi gì? Cha muốn làm cho nhà họ Phạm phồn vinh hưng thịnh thì nhất định phải diệt trừ đối thủ.”
“Nếu đợi đến ngày Cao Phong chân chính chuyển mình, phát triển thế lực hùng mạnh, nhà họ Phạm chúng ta còn được hưởng lợi ích gì nữa?”
“Đến lúc đó, con sẽ không còn thân phận cô chủ lá ngọc cành vàng của nhà họ Phạm nữa, con có biết không?”
Phạm An Quốc trừng to mắt nhìn Phạm Thanh Nhiên, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Con không biết, con cũng không muốn biết. Con chỉ biết là, con đã phản bội anh ấy biết bao nhiêu lần.”
“Anh ấy đã chọn tin con biết bao nhiêu lần, kết quả nhà họ Phạm chúng ta lại trở tay đâm cho anh ấy một dao. Cha nghĩ xem liệu anh ấy có đau khổ không?” Phạm Thanh Nhiên quay người chất vấn Phạm An Quốc.
Phạm An Quốc không nhịn được khoát tay áo, nói: “Bây giờ cha không muốn tranh luận với còn. Đã làm rồi, có nói gì cũng đã muộn.”
“Bây giờ con giao điểm yếu của nó cho cha, cha cần dùng.” Phạm An Quốc xòe bàn tay ra với Phạm Thanh Nhiên.
“Cha định làm gì?” Phạm Thanh Nhiên nhíu mày hỏi.
“Cha muốn làm hết các cách, nhân khoảng thời gian nó bị bắt đi tập hợp một số lượng lớn chứng cứ gây bất lợi cho nó. Cho dù không làm cho nó bị phán tử hình cũng phải để nó ngồi trong đó tới mấy năm.”
Lần này Phạm An Quốc không giấu diếm, nói thẳng ra ý định của mình.
Phạm Thanh Nhiên trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, không thể tưởng tượng nổi nhìn Phạm An Quốc.
Ông muốn ép Cao Phong phải chết sao?
“Con xóa rồi, bây giờ đã không còn nữa.” Phạm Thanh Nhiên quay người đi vào trong phòng.
“Xóa? Ai cho con xóa?” Phạm An Quốc hoàn toàn nổi giận.
Nhưng lúc này Phạm Thanh Nhiên cũng vô cùng tức giận, căn bản không muốn nói nhiều với Phạm An Quốc.
“Cha, cha hãy nhớ kỹ. Nếu cái ngày mà cha nói quả thật đến, cha không thể trách con, mà phải trách chính mình!”
“Trách chính mình quá mức tự phụ, trách mình khăng khăng cố chấp!”
Phạm Thanh Nhiên nói xong câu này thì quay người đi vào phòng, đóng sầm cửa lại, đồng thời trực tiếp khóa trái.
“Con!”
Phạm An Quốc tức hổn hển.
Mấy năm nay ông quản lý nhà họ Phạm, chưa từng bị thua thiệt kẻ nào quá nhiều.
Cũng rất ít người có thể làm ông ta tức giận đến mức thở hổn hển.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Cao Phong và Phạm Thanh Nhiên trở thành ngoại lệ.
Bị Cao Phong làm cho kinh ngạc nhiều lần liên tiếp không tính, không ngờ Phạm Thanh Nhiên cũng ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng.