Chương 2110
Ông ta đã dám quyết định như vậy thì khẳng định không phải xúc động nhất thời, mà là đã cẩn thận cân nhắc rồi.
Trọng Dương Bình khẽ gật đầu: “Tôi hiểu, nhưng Trung Tướng Long, vì sao đổi tên thành Kiên Thành, có ý nghĩa gì đặc biệt sao?”
“Thật ra cũng không có nguyên nhân gì, cũng bởi vì Kiên Trình không êm tai cho lắm.” Diệp Thiên Long thuận miệng giải thích nói.
“Kiên Trình nghe không hay?” Trọng Dương Bình sửng sốt một chút, hai chữ Kiêm Trình lại có ý nghĩa gì đặc biệt à?
“Kiên Trình, Kiên Trình… Mưa gió thần tốc? Phong Mai…” Trịnh Bính Lạc bỗng nhiên nghĩ ra mấu chốt, không nhịn được giơ ngón tay cái thở dài: “Trung Tướng Long, cao! Thực sự cao minh!”
“Phong Mai, tôi đương nhiên lấy tên hai người họ.”
“Mà ý nghĩa bốn chữ Phong Mai kiêm trình này càng là sự chờ đợi của tôi với bọn họ.”
Diệp Thiên Long nhắc tới Kim Tuyết Mai, trong ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng và cưng chiều.
“Phong Mai kiêm trình, ý trên mặt chữ nghĩa là vẫn phải không ngừng lên đường trong mưa gió, mà ngụ ý gửi gắm là một loại, tinh thần đương đầu khó khăn dũng cảm tiến tới.”
“Đây là sự chờ mong của tôi với Cao Phong, cũng là sự chờ mong của tôi với hai người bọn họ.” Giọng điệu Diệp Thiên Long khe khẽ lẩm bẩm.
Trọng Dương Bình nhìn dáng vẻ lúc này của Diệp Thiên Long, không nhịn được hơi chua xót trong lòng.
Diệp Thiên Long là gia chủ nhà họ Diệp, là tướng của Việt Nam, ngồi ở vị trí trên cao bễ nghễ thiên hạ.
Trấn giữ Thủ Đô Việt Nam, đó là đại nguyên soái chân chính trấn áp binh mã một phương.
Nhưng cùng lúc ông ta cũng là một người chồng, là một người cha.
Thất lạc với vợ và con gái hơn hai mươi năm.
Hơn hai mươi năm qua, Diệp Thiên Long chưa hề ngừng tìm kiếm dấu vết của vợ và con gái.
Rốt cuộc tìm được con gái cũng coi như có chút an ủi trong lòng.
Nhưng trong lòng vô cùng nhung nhớ, nhưng không thể gặp con gái, chỉ có thể lặng lẽ nhớ đến, sự đau đớn này thật khó mà chịu đựng.
Đây là Diệp Thiên Long đấy, đổi lại là người bên ngoài thì tất nhiên đã sớm sụp đổ rồi.
Dù không thể gặp nhau, nhưng ông ta vẫn cố gắng hết sức lặng lẽ giúp đỡ sau lưng.
Dùng hết sức lực đền bù cho Kim Tuyết Mai, giống như đang trả nợ.
Trọng Dương Bình càng nghĩ càng chua xót không thôi.
Sau này nếu Kim Tuyết Mai biết thì tốt, nếu không biết chỉ sợ sẽ oán hận người cha này.
“Không nói những điều này, tôi đã tìm được con gái tôi, vậy tôi sẽ cố gắng hết sức đền bù cho con bé.”
“Lúc con bé sinh ra tôi không ở bên, tuổi thơ của nó không có tôi bầu bạn, con bé trưởng thành kết hôn rồi làm vợ người ta tôi cũng không tận mắt nhìn thấy…”
“Nhưng tôi hy vọng có mặt trong cuộc sống sau này của nó! Chỉ cần tôi còn sống một ngày thì sẽ bảo bọc chở che bọn nó.” Diệp Thiên Long lầm cha lầm bầm giống như đang nói với Trọng Dương Bình, càng giống như đang lập nên lời thề nặng nề.
“Trung Tướng Long, ngài yên tâm, tất cả lời nhắn nhủ của ngài tôi sẽ làm xong tất cả.” Trọng Dương Bình đứng nghiêm một cái, nghiêm túc trả lời.
Sau đó Trọng Dương Bình lại hỏi thăm bước tiếp theo của kế hoạch lần nữa.
Diệp Thiên Long gác tay nhìn về phía tranh chữ sau lưng rồi nói: “Trước hết tạm thời thu tay lại đã, khu thương mại Kiên Thành vừa bị Cao Phong dỡ xuống, cho chút thời gian để anh ta tiêu hóa một chút cũng được.”
Trọng Dương Bình suy nghĩ nói: “Trung Tướng Long, vì sao chúng ta không thể rèn sắt khi còn nóng, trực tiếp nhúng tay vào chuyện này, để nhà họ Phạm trực tiếp cúi đầu với Cao Phong?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!