Chương 1369
Nghe vậy, Cao Bằng đột nhiên bước tới một bước, chỉ thẳng vào mũi Kim Tuyết Mai và mắng to: “Con mẹ nó! Cô phải tự hiểu lấy thân phận của mình, đừng thấy tôi còn cho cô một chút mặt mũi mà mặt dày không biết xấu hổ, còn giả vờ lên mặt đòi hỏi!”
Cao Bằng giận dữ, thở hổn hển.
Đối mặt với cơn giận của anh ta, Kim Tuyết Mai vân không hề nói một lời, cứ dùng ánh mắt bình thản nhìn thẳng vào Cao Bằng.
Ánh mắt kia vô cùng bình tĩnh, giống như đang nhìn một kẻ ngu vậy.
Sau khi cực cừ tức giận, gào thét chửi bới, Cao Bằng ngẩng đầu đối mặt với Kim Tuyết Mai: “Không thế nào là bảy ngày saul Tôi cho cô tối đa ba ngày!”
“Ba ngày sau, ông đây sẽ cho người đến đón cô, nếu không đón được người trở về, tôi sẽ lập tức giết Kim Ngọc Hải.”
“Cô cũng đừng hy vọng là Kim Ngọc Hải tự tử thành công.
Tôi sẽ nói với ông ta, nếu ông ta lại tự tử, tôi sẽ lập tức giết chết hai chị em côi”
Cuối cùng, Cao Bằng vẫn phải nhượng bộ một bước.
Lúc này, biểu hiện của Kim Tuyết Mai làm anh ta cảm thấy có gì đó không ổn, không nên quá mức hung hăng càn quấy.
“Được thôi!”
Kim Tuyết Mai gật đầu một cái, sau đó lập tức xoay người, đi vào phạm vi Khu dân cư cao cấp Bông Thiên.
Cao Bằng hừ lạnh một tiếng, cũng dẫn người rời khỏi nơi này.
Tất nhiên Kiêu Thu Vân vẫn luôn theo sát bước chân anh ta.
Bây giờ, Kiều Thu Vân đã hoàn toàn bị mỡ heo che mắt, trong đầu chỉ còn tiền bạc và quyền thế.
Chỉ cần bước một bước sai, sẽ dẫn đến nhiêu bước sai.
Có một vài con đường, chỉ cần bước chân vào, sẽ không còn đường quay đầu nữa.
Đội trưởng Đội an ninh trơ mắt nhìn hai người Kim Tuyết Mai lên núi.
Sau đó, anh ta lập tức tìm số điện thoại của chị Ngô rồi gọi điện qua.
Hai người Kim Tuyết Mai trở về biệt thự, đi lên sân thượng.
“Chị! Sao chị lại…”
Kim Tuyết Ngọc ngập ngừng, muốn nói lại thôi.
“Chị chỉ có thế làm vậy để tranh thủ một khoảng thời gian cuối cùng.
Chị hi vọng anh ấy có thể chạy về đúng lúc!”
“Nếu như đến khi đó mà anh ấy vân chưa trở lại…
Cho dù chị chết, chị cũng sẽ không để Cao Bằng được như ý!”
Kim Tuyết Môi cắn căn đôi môi đỏ mọng, nhẹ nhàng thở dài một tiếng rồi đi xuống phòng ngủ.
Đến giờ Cao Phong vẫn chưa trở lại, Kim Tuyết Mai cũng biết, chắc chắn vẫn chưa đến thời điểm thích hợp nhất.
Nhưng trong lòng cô vẫn luôn hi vọng là Cao Phong có thể về sớm một chút, mỗi phút mỗi giây cô đều đang cầu nguyện.
“Chị! Chị đừng nên cảm thấy quá buồn bã.
Bây giờ tâm trạng của chị không thể quá chập chờn.”
“Chị chỉ cần cố gắng chú ý đến sức khỏe của mình, rồi mọi cũng cũng sẽ tốt hơn thôi!”
Kim Tuyết Ngọc nhíu mày khuyên nhủ.
“Ừ! Chị biết rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!