Chương 1197
Đại ca Sẹo? Đó cũng chỉ là một tên đàn em thôi! Âm! Cao Phong mở cửa xuống xe, túm tóc Dương Tuấn Minh kéo anh ta xuống theo.
“Tuấn Kiệt? Cậu, cậu là ai? Thả con trai tôi ra!”
Cha Dương Tuấn Minh kinh sợ.
“Tôi tên là Cao Phong.”
Cao Phong nhàn nhạt liếc nhìn ông ta.
“Cậu! Cậu chính là Cao Phong?” . Truyện Trọng Sinh
Cha Dương Tuấn Minh nghe vậy thì hơi sửng sốt.
“Con trai ông đập phòng tập thể dục Minh Phong của tôi nên tôi đến đây đập tòa nhà cao ốc mười tầng này của các ông.”
“Nếu ông không phục thì hãy tiếp tục đến chỗ chúng tôi đập đi!”
Cao Phong cười lạnh một tiếng, kéo lấy đầu Dương Tuấn Minh để cho anh ta ngẩng đầu lên nhìn tận mắt.
Âm! Rào! Bên trong sảnh lớn không ngừng vang lên âm thanh chấn động, không biết bao nhiêu thứ đã bị đập tan nát không còn một cái gì.
Đèn treo bị đập vỡ không còn một cái nào, thậm chí ngay cả đường dây điện cũng bị đứt, đèn khẩn cấp báo cháy sáng lên.
“Từ tầng một đến tầng mười, toàn bộ đập nát hết.”
Cao Thành Sâm ra lệnh, hơn một trăm người đồng thanh trả lời một câu, sau đó trực tiếp xông lên các tầng trên.
Thang máy không đi được lập tức trực tiếp leo lên bằng thang bộ, bắt đầu điên cuồng đập phá.
“Tạo nghiệt mà!”
Cha Dương Tuấn Minh nổi giận gầm lên.
“Tôi mặc kệ cậu là ai, lập tức dừng lại ngay! Nếu không tôi tuyệt đối không ở lại được trong thành phố Hòa Bình!”
Cao Phong cười nhạt, nói: “Nếu tôi thật sự không ở lại được thành phố Hòa Bình này thì trước khi đi tôi nhất định cũng sẽ đưa tất cả đám người nhà họ Dương các người bước lên cầu Nại Hà”
“Không tin, ông có thể thử một chút!”
Nói xong, Cao Phong hất Dương Tuấn Minh ra rồi xoay người leo lên xe rời đi.
Khúc Đại Minh và Cao Thành Sâm cũng đi theo Cao Phong, cùng nhau rời khỏi hiện trường.
Mọi chuyện đã làm xong rồi, còn không rời đi nữa thì chính là người ngu.
Chờ sau khi đám người Cao Phong rời đi, những người thanh niên kia cũng tự nhiên tản đi mỗi người một nơi.
Hai cha con Dương Tuấn Minh muốn trả thù thì cũng đi tìm Cao Phong, không liên quan đến những người này.
Trụ sở Bất động sản Tô Thịnh.
Cao Phong, Cao Thành Sâm, Khúc Đại Minh và Vũ Hoàng Lê, bốn người họ ngồi bên nhau chung một chỗ, nhãn nhã uống trà.
Nhìn dáng vẻ nhàn nhã của bọn họ lúc này làm gì giống với việc vừa đi làm xong chuyện về chứ? “Các người thật sự đập trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị à?”Vũ Hoàng Lê uống một hớp trà, suy nghĩ một lúc, vẫn không tin tưởng được hỏi.
“Ừ, chuyện nhỏ ấy mà.”
Cao Thành Sâm gật gù đắc ý trả lời, không có nửa điểm sợ hãi.
“Cái này…