Chương 1123
“Ở Thị Trấn Biến Đông này tuy rằng Xí nghiệp Dương Hoành không thể xếp vào hàng ngũ những xí nghiệp đứng đầu, nhưng mà chắc hẳn xếp hạng cũng không thấp nhỉ?”
“Tất nhiên là không thấp rồi, nghe nói Xí nghiệp Dương Hoành còn có chỗ dựa phía sau, nếu không phải do nhà họ Đống dựa vào dòng họ Nam Phương, thì nhà họ Đống vẫn còn kém xí nghiệp nhà bọn họ.”
Trong phòng tiệc, rất nhiều người vừa nhìn thấy Dương Tuấn Minh đã nhận ra anh ta ngay.
Sau khi nhìn thấy Dương Tuấn Minh đang bước về phía Cao Phong, trong lòng nhiều người đều cảm thấy rất kinh ngạc.
Người trẻ tuổi tên Cao Vũ này, chẳng những quen với Đổng Thái Minh còn quen biết cả Dương Tuấn Minh sao? Chẳng trách Đổng Thái Minh kia, lại gọi Cao Vũ là đại ca.
Tên Cao Vũ này, rốt cuộc là ai? Hôm nay Dương Tuấn Minh mặc một bộ âu phục màu trắng được cắt may riêng, nhìn qua rất chói mắt giống như hoàng tử bạch mã vậy.
Trong phòng tiệc rất nhiều cô gái đều lộ ra ánh mất mê trai.
Mái tóc Dương Tuấn Minh cũng được tạo kiểu cầu kỳ tỉ mỉ, bồng bềnh lãng tử.
Trên mặt anh ta có chút nghi ngờ, dáng đi hùng hổ kiêu căng hướng về phía Cao Phong.
Lúc này sắc mặt Cao Phong và Đổng Thái Minh đều có chút âm u.
Vũ Hoàng Lê không biết rõ tình hình, cho rằng người sắp đến cũng là bạn của Cao Phong, cho nên ông ta vội vàng đứng dậy chuẩn bị nhường chỗ.
“Cậu chủ Minh, mời ngôi.”
Vũ Hoàng Lê vô cùng khách khí, còn nhiệt tình giơ tay ra muốn bắt tay Dương Tuấn Minh.
“Bốp!”
Dương Tuấn Minh đập mạnh gạt tay Vũ Hoàng Lê ra, sau đó lạnh lùng nở nụ cười: “Ông là cái thá gì chứ?”
Trông thấy cảnh này, rất nhiều người xung quanh đều sững sờ, Vũ Hoàng Lê cũng có chút nghi ngờ nhìn về phía Cao Phong dò hỏi.
Cao Phong nhẹ nhàng xua tay, ý bảo Vũ Hoàng Lê nhịn xuống.
“Dương Tuấn Minh, mày đúng là ngông cuồng thật, ở Thị Trấn Biển Đông này không phải nhà họ Dương nhà mày là lớn nhất.”
Đổng Thái Minh khẽ cau mày nói.
“Ha ha, nhà họ Dương chúng tôi không ra gì, nhưng vẫn mạnh hơn so với cái thăng Cao Vũ này trăm nghìn lân”
“Cậu chủ Đống muốn giúp đỡ anh ta, còn phải xem xem nhà họ Đống các cậu có sẵn lòng hay không.”
“Tôi cảm thấy nhà họ Đổng các cậu, chắc chắn sẽ không vì một người ngoài như anh ta, mà kết thù với nhà họ Dương chúng tôi, cậu cảm thấy thế nào?”
Dương Tuấn Minh hơi nghiêng người về phía trước, anh ta nhìn Đổng Thái Minh với ánh mắt không mấy thân thiện.
Nghe Dương Tuấn Minh nói như vậy, Đổng Thái Minh lập tức sững sờ, khóe miệng anh ta giật giật nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Quan hệ giữa anh ta và Cao Phong đúng là không tệ, nhưng mà đây chỉ là quan hệ cá nhân của anh ta.
Với thân phận hiện giờ của Cao Phong, vân còn chưa đủ tư cách để nhà họ Đổng ủng hộ.
“Tao nói này, bây giờ mày vẫn còn tâm trạng để đến tham gia tiệc rượu này sao?”
Dương Tuấn Minh dùng dăm ba câu chặn họng Đổng Thái Minh, sau đó quay sang nhìn về phía Cao Phong.
Cao Phong cũng ngẩng đầu nhìn Dương Tuấn Minh, rõ ràng là ánh mắt anh rất bình tĩnh, nhưng mà lại khiến Dương Tuấn Minh không nhịn được có chút giật mình kinh hãi.
Vừa rồi khi Cao Phong nhìn anh ta, Dương Tuấn Minh cảm thấy giống như anh ta đang bị một con rắn độc nhìn thẳng vào.
“Hừ, nếu tao là mày, hiện giờ chắc chắn tao sẽ không có tâm trạng nào để làm những chuyện khác.”
Dương Tuấn Minh lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó anh ta nhìn thẳng vào Cao Phong nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!