Bước vào tuần thai kỳ thứ mười bốn, bụng Hạ Du nhô lên rõ ràng, chứng thèm ăn cũng tăng lên không ngừng nhưng tay chân thon vẫn như mọi khi.
Kể từ những ngày đầu thai kỳ, Hạ Du luôn phải mặc váy rộng nên không ai biết cô mang thai, tin tức Hạ Du mang thai cũng chưa từng công bố ra bên ngoài. Sở dĩ không thông báo chuyện Hạ Du mang thai dù là dâu trưởng bởi vì đảm bảo sự an toàn, Kiều Kiến Bang không thể chấp nhận việc con anh chưa ra đời lại bị người khác mang ra bàn luận.
Lễ kỷ niệm 37 năm thành lập tập đoàn, những nhân vật máu mặt trong giới kinh doanh sẽ đến, mối quan hệ của Kiều gia lại rộng rãi, khách đến tham gia không dưới một ngàn người.
Sự kiện lần này sẽ có sự tham gia của nhà báo, phóng viên, Hạ Du trước đó đã công khai lộ diện, trong bữa họp báo kỷ niệm chắc chắn sẽ bị hỏi đến.
Trang điểm thay quần áo xong, Kiều Kiến Bang lấy nhẫn cưới đeo vào cho anh và cả Hạ Du, vòng cổ lưu truyền quý giá cũng được đeo vào cổ Hạ Du.
Chỉ mỗi việc chuẩn bị cẩn thận, Hạ Du đã đoán được sự quan trọng, ngay cả tiệc mừng thọ Kiều lão gia cũng chưa từng làm đến mức này.
Trong lúc chụp ảnh gia đình ở phòng riêng trong khách sạn, Kiều Kiến Bang nắm tay Hạ Du đã cảm nhận được tay cô lạnh đi, anh xoa xoa tay cô trấn an: “Đừng sợ, anh ở đây”
Hạ Du cứng nhắc gật đầu, Kiều Kiến Bang liền ôm cô vào lòng giúp cô bình tỉnh lại.
Do khách đông, an ninh càng gắt gao, khắp nơi đều là vệ sĩ mặc vest đen quan sát kỹ lưỡng từng động thái nhỏ nhất.
Hàng trăm máy ảnh không ngừng tập trung về sảnh chính, bất cứ sự xuất hiện nào của chủ nhân trong Kiều gia đều trở thành tâm điểm.
Sự hiện diện của Ngọc Ân trở thành nhân vật lôi kéo sự chú ý bởi tin đồn Ngọc Ân phá hoại tình cảm gia đình Kiều Kiến Bang và Hạ Du vẫn còn ầm ĩ, nếu không phải Ngọc Ân là người đại diện tập đoàn thì đã không có cơ hội xuất hiện.
Khai tiệc, bố Kiều Kiến Bang bật nắp sâm banh chúc mừng, mọi người cùng nâng ly chúc mừng trong không khí rộn rã.
Hạ Du nhìn Kiều Kiến Bang nhấp ngụm rượu vang đỏ, cô tò mò hỏi: “Anh uống rượu sao?”
“Không phải rượu, chỉ là trái cây lên men”
Hai mắt Hạ Du lập tức sáng rỡ, cười nịnh bợ đề nghị: “Cho em uống thử có được không?”
“Hửm” Kiều Kiến Bang nhướng mày, xem ra dạo này cưng chiều Hạ Du quá mức khiến cô hư mất rồi.
“Chẳng phải chỉ là trái cây lên men thôi sao, em chỉ nhấp môi thôi”
“Được, nhắm mắt lại đi” Kiều Kiến Bang dễ dàng đồng ý, ngay lúc Hạ Du nhắm mắt, anh lấy một ly nước trái cây ép uống một ngụm, hôn lên môi cô từ từ truyền qua.
Uống xong Hạ Du mở mắt ngơ ngác, chép chép lưỡi cảm nhận hương vị trong miệng, ngây ngô nói: “Giống như nước trái cây bình thường mà?”
Kiều Kiến Bang nghiêm túc gật đầu, ngoại trừ Kiều Lục Nghị, Kiều Chính Hạo cùng Kiều Dương, Mạc Nhược Vũ và Khải Dực nén miệng cười, trong bụng ai cũng thầm đoán được nguyên nhân tại sao Hạ Du lại rơi vào tay Kiều Kiến Bang.
“Công chúa nhỏ, anh cũng muốn uống trái cây lên men” Kiều Chính Hạo nhân cơ hội muốn uống bằng cách miệng truyền miệng giống như Kiều Kiến Bang và Hạ Du, anh nghịch ngợm đề nghị Mạc Nhược Vũ, kết quả chỉ nhận được cái lườm của cô.
Trong lúc sảnh chính biểu diễn âm nhạc, Hạ Du ngồi trước mặt Kiều Kiến Bang, ngả lưng vào người anh nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Ngọc Ân bỗng đến bàn tiệc của anh em Kiều Kiến Bang, tay cầm rượu mở lời: “Bang, em muốn mời anh một ly”