Chương 83
Sau khi ba người vào trong, nhìn thấy Tiểu Khải đang ngồi trên ghế sofa đều đồng loạt nhìn qua.
Trước kia Hồ Dương không thích Tiểu Khải, nhưng nghĩ đến nó là con trai duy nhất của Triệu Trí Tuấn, sau này nhất định sẽ thừa kế tài sản và mấy công ty của hắn nên lần đầu tiên bà cảm thấy đứa cháu ngoại này cũng thuận mắt hơn nhiều.
Bà đưa tay ra muốn ôm Tiểu Khải, cười hiền từ thân thiết: “Cháu yêu của bà, bà ngoại đến thăm cháu đây. Lại đây để bà ngoại ôm một cái”
Tiểu Khải nhảy xuống khỏi ghế sofa, tránh thoát khỏi tay bà ta, lạnh lùng chào hỏi: “Con chào bà ngoại”
Còn Triệu Trí Tuấn và mẹ của chú ta, nhớ mỗi lần hai người này lại nhà đều chọc cho mẹ không vui, ngay cả liếc mắt nó cũng không thèm nhìn một cái.
Hồ Dương bị Tiểu Khải làm cho mất mặt, không vui trừng nó một cái rồi nghiêm mặt ngồi xuống sofa, tức giận với Tô Manh: “Tô Manh, con dạy con mình thế nào vậy? Mới có năm tuổi mà gặp người khác cũng không thèm chào hỏi. Còn không mau kêu nó gọi cha đi”
Triệu Trí Tuấn có chút mong chờ nhìn về phía Tiểu Khải.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Khải, hán liền cảm thấy thằng bé này rất đẹp, nhìn cũng rất thông minh.
Bây giờ sau khi biết nó là con của mình, hắn càng nhìn lại càng thấy vừa lòng.
Cặp mắt đó, lỗ mũi đó, cái miệng đó, nhìn chỗ nào cũng giống mình.
Hắn ta thấy dường như Tiểu Khải không vui nên chủ động giúp nó giải vây để lấy lòng con mình: “Không sao, không sao. Trước kia thằng bé vẫn luôn ở nước ngoài, chưa gặp con mấy lần. Con nó cảm thấy con xa lạ, không mở miệng gọi cha cũng bình thường”
Mẹ của hắn ta trước mặt con cũng nhẫn nhịn nhiều. Cho.
dù không nghe thấy Tiểu Khải mở miệng gọi cũng chỉ hung hăng trừng mắt nhìn Tô Manh một cái.
Tô Manh không muốn để Tiểu Khải tham gia vào chuyện của người lớn. Cô vốn muốn bảo nó vào trong phòng nhưng Tiểu Khải lại không chịu.
Tiểu Khải hiếm khi có thái độ cứng rắn trước mặt cô. Nó nắm tay Tô Manh không buông: “Con muốn ở bên cạnh mẹ: Nó vốn thông minh. Chỉ ngẫu nhiên nghe trộm được mấy.
từ liền có thể đoán được tuần này mẹ đã gặp phải chuyện gì.
Không phải chính là chuyện cha nó tìm tới cửa, muốn kết hôn với mẹ sao?
Mẹ không đồng ý, ai cũng không thể ép mẹ.
Tô Manh nói không lại Tiểu Khải liền ôm nó ngồi ở ghế đơn.
Ba người Triệu Trí Tuấn cùng ngồi trên ghế sofa dài, cách Tô Manh một cái bàn.
Triệu Trí Tuấn vẫn nhìn Tô Manh và đứa bé trong lòng cô âu yếm thiết tha như rất yêu thương Tô Manh: “Manh Manh, anh đã ly hôn với Lưu Lệ Vân rồi. Chuyện phân chia tài sản cũng đã giải quyết xong trong tuần này rồi.
Em xem có phải nên suy nghĩ đến chuyện tái hôn với anh không?”
Mẹ hắn ngồi kế bên cảm thấy bất công thay con: “Để mau chóng đón cô với Ngạn Khải về mà con trai tôi đã chia cho Lưu Lệ Vân không ít tài sản trong thời gian ly hôn. Cô nể tình con tôi thật lòng mà sớm đồng ý tái hôn với nó đi.”
Triệu Trí Tuấn nói một câu chẳng biết thật hay giả: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa. Mấy chuyện này đều là con tự nguyện”
Tô Manh nghe thấy câu này, thật sự phải khen ngợi cho.
trình độ mặt dày tráo trở của hai mẹ con nhà Triệu Trí Tuấn.
Triệu Trí Tuấn và Lưu Lệ Vân là vợ chồng. Tài sản công ty của hẳn cũng là tài sản chung của hai người sau khi kết hôn cùng kiếm được.
Do đó lúc ly hôn, Triệu Trí Tuấn phải chia một nửa tài sản cho Lưu Lệ Vân là chuyện hợp tình hợp lý.
Sao mà qua miệng anh ta lại biến thành cái giá mà anh †a phải hy sinh để cưới Tô Manh cô về rồi.
Hồ Dương ngồi kế bên cũng khuyên nhủ: “Tô Manh, con cũng đừng làm bộ làm tịch nữa. Trước khi lại đây, Triệu Trí Tuấn đã nói trước với mẹ rồi. Các con tái hôn rồi thì nhà và công ty đều đứng tên con. Sau này cũng giao cho Tiểu Khải. Con đi đâu mà tìm một thằng chồng hết lòng với con như thế chứ?”
Tô Manh nhịn không được phản bác: “Con gả cho người †a cũng không phải là vì tiền và nhà. Triệu Trí Tuấn muốn ly hôn, chia tài sản đều là theo quy định của pháp luật.
Đừng có đổ lên đầu con. Con không gánh nỗi oan Thị Mầu này đâu”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!