CHƯƠNG 33
Hoa Tiểu Bảo thấy sắc mặt cô không tốt, vươn tay lên chạm vào má cô, vuốt ve, Thôi Niệm Sở nhìn về phía Tiểu Bảo, nở một nụ cười ấm áp… Đôi lúc cô cảm thấy dù trạng thái cô có tệ thế nào chỉ cần có Tiểu Bảo bên cạnh thì mọi thứ đều nhẹ nhàng xua tan….
——- Bên phòng khách sạn MK… Một cô gái miệng đang tưa máu nằm bệt dưới đất, cả người đầy vết bầm..
Nhìn thoáng qua có thể thấy được cô ta vừa mới bị đánh xong….
Gương mặt với đường nét thanh tú lại phủ đầy nước mắt… bộ dạng của cô ta bây giờ rất thê thảm …đối diện với cô ấy là người đàn ông tràn đầy khí tức bao phủ.
“Nói, ai cho cô lá gan đó hả ?” Tôn Bắc với đôi mắt đầy sát khí, cả người tỏa ra năng lượng chết chóc, gần như thiếu chút nữa là anh ta có thể giết cô gái nằm dưới đất ngay lập tức..
“Tôn Bắc, em sai rồi, anh tha lỗi cho em đi” Giọng của Trương Mạn Linh run rẩy cầu xin Tôn Bắc…thần sắc trong mắt cô phủ đầy sự hoảng sợ, sau trận đánh vừa rồi khiến cô kinh hãi tột cùng…
Lúc Trương Mạn Linh đang chửi Thôi Niệm Sở, Tôn Bắc vô tình nghe được, lúc đó anh ta mới biết con đàn bà này ngoài thân hình nóng bỏng thì còn lại đầu óc ngu không tưởng được… Cô ta có biết hành động vừa rồi của cô ta nếu như Thôi Niệm Sở thực sự tức giận sẽ như thế nào không? Phải khó khăn lắm anh mới làm cho Thôi Niệm Sở yêu anh mù quáng, việc anh kết hôn với người đàn bà đó cũng vì gia sản nhà họ Thôi… Vậy mà Trương Mạn Linh lại không biết thân biết phận mà dám vượt quyền hống hách với Thôi Niệm Sở, cũng may lúc anh gọi cho Thôi Niệm Sở để dò xét, cũng thấy được tâm tình của cô hình như không bị những lời nói của Trương Mạn Linh mà dao động..