CHƯƠNG 29
Khi anh hỏi câu này, không chỉ anh mà cả Tiểu Bảo đều đang hồi hộp đợi câu trả lời của cô..
Thôi Niệm Sở suy nghĩ dù sao hiện tại cô cũng không bận gì, vậy nên cứ ghé qua chơi một chút cũng được…thế là cô vui vẻ đồng ý với Hoa Thần, sau đó nhắn cho anh địa chỉ nhà cô… rồi vội vàng ngồi dậy chuẩn bị… Cứ mỗi lần nghĩ tới Tiểu bảo bối của cô là cô lại dồi dào sức lực vô cùng… tâm trạng cũng tốt lên vài phần..
Vừa xuống nhà đã thấy ba mẹ đang cùng nhau nấu ăn, ba mẹ cô đều là mối tình đầu của nhau, từ yêu nhau đến kết hôn đều rất suôn sẻ, à thực ra sự suôn sẻ này chỉ đến từ phía của hai người bọn họ… Ông nội cô luôn không chấp nhận mẹ cô, xuất thân của mẹ là con gái trong một gia đình bình thường, hoàn toàn không môn đăng hậu đối với ba cô, tuy nhiên bằng sự nỗ lực của ba đã có thể thuận lợi để hai người họ tiến tới hôn nhân… Kể từ khi ra mắt mẹ cô với gia đình, dưới áp lực của ông nội, cứ ngỡ ba cô sẽ chia tay với mẹ mà thuận theo ông liên hôn, nào ngờ ba cô đã giao hẹn với ông trong vòng 5 năm sẽ đẩy Thôi Thị từ công ty lên tập đoàn, từ một gia đình thương gia thành người trong giới hào môn… Lúc đầu ông nội cô còn khinh thường ba, cho rằng ông sẽ không làm được, bởi vì điều đó ông nội đã dùng hơn 20 năm nhưng vẫn không đạt, ấy vậy mà thời hạn của ba cô chỉ là năm năm…nào ngờ chưa tới ba năm, ba cô đã thuận lợi đẩy Thôi Thị lên một tầm cao mới… Sau khi biết được chuyện của bác hai, đương nhiên là ông nội cũng dần chấp nhận mẹ, thái độ đã hòa nhã hơn, nhưng điều này lại làm cho bà nội thêm gai mắt..nói chung cả đời này nhà của cô luôn là cái gai trong lòng bà nội… “Con gái, con chuẩn bị đi đâu hả?” Vừa nhìn thấy cô chuẩn bị ra ngoài mẹ cô lo lắng hỏi..
“Con đi gặp bạn, chắc là tối mới về, ba mẹ không cần đợi cơm con đâu ạ” Thôi Niệm Sở lại ôm sau lưng mẹ ngọt ngào nói với bà..
“Được, con đi với Tôn Bắc hả?” Gần đám cưới rồi, vậy mà hai đứa không thường gặp nhau như trước, trong lòng bà cũng lo lắng không yên..