CHƯƠNG 11
Hoa Tiểu Bảo tức giận, không thèm phản kháng nữa, trực tiếp đi lên lầu….
Lúc này Hoa Thần mới quay về phía Tần Thâm..
“Cậu sắp xếp giúp tôi một nhà hàng kín đáo, hoặc có thể thì bao luôn cả nhà hàng đó cũng được…”
Tần Thâm gật đầu rồi đi dàn xếp, thực ra có thể thấy được sự đặc cách của Hoa Thần dành cho Thôi Niệm Sở…chỉ là có nhiều chuyện, Tần Thâm không tiện hỏi… Dù sao thì tâm tư của Hoa Thần trước nay như cái hố đen, đến ba mẹ anh ta còn không dò ra được, thì anh hà tất gì rước khổ…
Thôi Niệm Sở nghe máy xong liền vui vẻ đi vào phòng… Lúc này Tôn Bắc cũng vừa hay mới tới trước cửa phòng cô, hắn gõ cửa, gọi cô “Niệm Sở, em có ở trong phòng không?”
Thôi Niệm Sở nghe tiếng Tôn Bắc gương mặt đột ngột u ám, cũng may lúc này Hạ Linh không để ý…cô chần chừ một lúc rồi quyết định ra mở cửa..
Cô ra mở cửa vừa nhìn thấy Tôn Bắc đã nở nụ cười gượng vô cùng..”Có việc gì không anh?”
Tôn Bắc vui vẻ đáp, trong mắt thấy có chút ý cười..”Cũng không có gì, muốn rủ em chiều nay đi ra ngoài chơi, cũng lâu rồi hai đứa mình chưa hẹn hò..”
Nhìn bộ dáng cưng chiều của hắn dành cho cô, bất chợt cô cảm thấy lạnh người… “Xin lỗi anh Tôn Bắc, chiều nay em có hẹn rồi, bạn em từ nước ngoài về, vừa hay cùng gia đình đi du lịch ở đây, nên chiều em ghé qua đó chơi…” Làm cho Tôn Bắc tin tưởng hơn, cô liền làm vẻ mặt vô cùng tiếc nuối với hắn, đôi mắt cô nhìn hắn với vẻ hối lỗi vô cùng.
Hắn mỉm cười dịu dàng, dù sao hắn cũng không thật lòng muốn cô đi cùng, hôm qua hắn cùng Thôi Niệm Mục ân ái vẫn chưa thỏa mãn, nhưng vì sợ cô sinh nghi hay oán trách nên mới qua đây … Nào ngờ tới cô lại bận, thực ra ở cùng Thôi Niệm Mục lâu ngày, hắn sớm đã khắc ghi hình ảnh của cô ta vào lòng, nếu như Thôi Niệm Mục là người thừa kế thì còn lâu hắn mới để ý tới Thôi Niệm Sở..
Sự thấu tình đạt lý, sự chiều chuộng của Thôi Niệm Mục làm hắn yêu cô đến mù mắt….còn đối diện với một Thôi Niệm Sở nhạt nhẽo với dáng vẻ thanh cao, hắn sớm đã phát ngán, gần cô một chút cũng làm hắn khó chịu… Hắn liền vui vẻ an ủi Thôi Niệm Sở, mặc dù trong lòng đang phất cờ: “ Không sao, em cứ đi đi, chúng ta để bữa khác cũng được…em hẹn bạn ở đâu để anh chở cho”
Thôi Niệm Sở không muốn liền dứt khoát từ chối: “À không sao, em tự đi được…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!