Triệu Tịnh Di sốt ruột, cô hét to: “Có ai không? Mau tới đây, có người đánh nhau.”
“Này Dương Dương, cậu xem bên kia hình như đang có người đang đánh nhau.”
Ở một góc khác trên sân tập, Dương Dương đang chơi đá bóng cùng các bạn.
Đây là một cơ hội rất tốt, cậu và thủ môn đang đối đầu trực tiếp. Ngay thời điểm cậu quyết định sút bóng, anh em tốt của cậu, Ngô Tiểu Nhị đột nhiên kéo cậu lại.
“Ai ya. Người khác đánh nhau có gì hay đáng để xem cơ chứ, tớ có thể sút vào gôn rồi.” Tâm tình lúc này của Dương Dương đều đặt toàn bộ lên quả bóng, làm gì có thời gian quản chuyện khác.
Ngô Tiểu Nhị cũng không có ý buông tay: “Tớ nghe được âm thanh đó hình như là của Triệu Tịnh Di. Cậu ấy đang ở đó kêu cứu, chúng ta mau qua đó giúp cậu ấy đi.”
Trải qua một chút phân tâm, bóng dưới chân Dương Dương lập tức bị hậu vệ chạy tới đá đi.
“Cậu xem xem, vốn dĩ chúng ta đã thắng rồi. Cái gì mà Triệu Tịnh Di, tớ với cậu ấy nửa điểm cũng không có quan hệ.” Dương Dương oán giận nhìn Ngô Tiểu Nhị.
“Không phải, tôi thấy có hai người con trai cao to đang kẹp anh trai của cậu ở giữa. Nhìn giống như muốn đánh cậu ấy đến nơi.”
“Cậu nói cái gì?” Dương Dương nghe nói Trình Trình bị ăn hiếp, dáng vẻ đầy oán trách lúc nãy ngay lập tức biến mất. Cậu theo ngón tay của Ngô Tiểu Nhị nhìn sang. Còn không phải sao, Trình Trình đang bị hai tên cao to kéo đi về hướng một tên con trai con khác. Trình Trình có phản kháng nhưng nhìn qua đều không có hiệu quả.
Mà Triệu Tịnh Di đang kêu cứu.
“Cậu đưa bóng cho tớ, chúng ta đi xem một chút.” Dương Dương nói xong, mắt hơi híp lại, sau đó chạy qua đó.
Trình Trình bị hai tên con trai bắt đến trước mắt Kim Lỗi, nhìn còn cao hơn tên tiểu tử nhà cậu, cậu tựa hồ biết mình sắp sửa đối mặt với cái gì, có điều cũng không có chút hoảng sợ nào.
“Nhìn thấy tôi còn có thể bình tĩnh như thế, tên tiểu tử nhà cậu rất có khí phách.”
Kim Lỗi là từ bên ngoài chuyển vào, vì vậy cũng không biết người đang đứng trước mặt cậu ta rốt cuộc có thân phận gì.
Cậu ta trước khi bị chuyển đến trường này cũng đã nổi danh là một Tiểu Bá Vương rồi. Đương nhiên là ở lớp dưới rồi. Bởi vì ở lớp cao hơn còn có đại ca của cậu ta chiếu cố.
Do bố của cậu ta mấy năm nay nịnh nọt, vỗ mông ngựa, được giao cho mấy công trình cũng coi như là nhà giàu mới nổi. Làm nhà giàu mới nổi đương nhiên muốn phương diện nào cũng lấy những nhà tư bản lớn làm mẫu.
Sau khi nhà và xe đều được nâng cấp, liền suy nghĩ cho con trai bảo bối đến một trường quý tộc để học.
Vốn dĩ, dựa theo lai lịch của Kim Lỗi thì sẽ không đủ tiêu chuẩn để vào trường này học. Nhưng thầy hiệu trưởng và thầy chủ nhiệm không cưỡng nổi sự mê hoặc của đồng tiền, cuối cùng vẫn miễn cưỡng gật đầu.
Mới chuyển đến học kỳ này, nếu so về tuổi, cũng chỉ hơn Dương Dương 1 năm.
Tên Kim Lỗi này tuổi tác không lớn, nhưng so với những phương diện khác lại muốn bản thân trưởng thành hơn, mới đến trường học ngày đầu tiên, liền bắt đầu mở rộng thế lực của mình.
Những cậu ấm kia,sao thành đối thủ của cậu ta được, đều ngoan ngoãn nghe dạy dỗ. Cậu ta cũng thu nạp thêm hai tên đàn em, cũng giống như hắn, cha mẹ đều là nhà giàu mới nổi.
Hơn nữa hắn còn liếc mắt liền nhìn trúng Triệu Tịnh Di, đồng thời còn liên tiếp tìm cô bé, có điều đều bị cô dứt khoát từ chối.
Thằng nhóc Kim Lỗi này vẫn có dã tâm với cô bé, vẫn dính chặt lấy cô.
Triệu Tịnh Di mấy ngày nay vừa đến nơi đều bị giày vò rất khổ. Có bố mẹ ở đây có thể nói được nhưng hiện tại bố mẹ đều đang ở xa nhà, một mình ở nhà rất sợ hãi liền mặt dày đến nhà ở cùng Trình Trình.
Đối với những vấn đề này, từ trước đến nay Triệu Tịnh Di chưa nói qua với Trình Trình và Dương Dương.
Hôm nay, Kim Lỗi tới đây gây sự cũng là vì mấy ngày nay cậu ta nhìn thấy Triệu Tịnh Di thường xuyên ở cùng Trình Trình, đặc biệt là khi về nhà. Cậu ta có chút ghen, vì lẽ đó mà ngày hôm nay cậu ta có chút nhịn không được mới tới gây sự.
“Kim Lỗi, tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám động một ngón tay vào cậu ấy, tôi sẽ liều mạng với cậu.” Triệu Tịnh Di không còn cách nào khác, vừa nãy cô hô lên mấy lần nhưng vẫn không có ai để ý bọn họ.
Các cậu ấm này, đều là việc không liên quan đến mình thì thái độ cao cao tại thượng, nhìn thấy chuyện đang xảy ra đương nhiên lựa chọn đầu tiên chính là không nhìn thấy.
Kim Lỗi đưa tay tóm chặt lấy cổ áo của Trình Trình, liếc mắt nhìn Triệu Tịnh Di: “Cậu càng cầu xin cho cậu ta, tôi càng muốn dạy cho cậu ta một bài học. Tôi thật sự không nhìn ra, cậu ta hơn tôi ở điểm nào.”
Trình Trình lúc này đang rất bình tĩnh. Lúc trước gặp phải cướp giật, cậu cũng không quá sợ hãi. Huống hồ đang đối mặt với một tên con trai, cậu ta chẳng qua chỉ là dáng dấp hơn cậu mà thôi.
“Không cần lo cho tớ, cậu cứ đi tìm thầy giáo.” Trình Trình biết Triệu Tịnh Di ở đây cũng không giúp được gì, không bằng để thầy giáo đến đây.
Những lời này như nhắc cô: “Được, tôi đi.”
“Ha ha, chị dâu, giờ chị không đi đâu được hết, ngoan ngoãn xem lão đại chúng tôi dạy dỗ thằng nhóc này thế nào đi.” Đường đi của Triệu Tịnh Di bị hai lâu la chặn lại.
Kim Lỗi vừa lòng mà nhìn, sau đó vung tay: “Nhóc, cậu dám cướp phụ nữ với tôi, tôi cho cậu nếm thử sự lợi hại của tôi!”
Trình Trình thấy Triệu Tịnh Di cũng bị cản lại, xem ra hôm nay lại gặp phiền toái. Mắt thấy nấm đấm của Kim Lỗi đến trước mặt mình, cậu nhắm mắt lại, chờ đợi cơn bão táp.
“Ha, thằng nhóc nhà cậu mau thả anh trai của tôi xuống.”
Vừa lúcđó, cậu đột nhiên nghe được giọng nói của Dương Dương.
“Này, cậu nghe không. Mau thả anh ấy xuống, bằng không tôi sẽ không khách khí với cậu.”
Quả nhiên Kim Lỗi cũng sững sờ.
Cậu ta xưng vương đến thời điểm này cũng không có ai nói chuyện ngang ngược như vậy với cậu ta. Tay cậu ta vẫn không buông ra, chỉ là mang Trình Trình hơi nghiêng người sang.
Mà trong chớp nhoáng này, chỉ nhìn thấy một quả bóng đang bay về phía mặt mình.
Không cơ hội tránh khỏi, cậu ta theo bản năng nhắm chặt mắt, cắn chặt răng, vững vàng đón nhận quả bóng.
Lực ném này thật không nhỏ, làm cho cậu ta phải thả lỏng tay của Trình Trình ra, thân thể lảo đảo lùi về phía sau mấy bước.
Hai tên tay sai của cậu ta vừa nhìn là thấy sợ hãi, bình thường toàn làm mưa làm gió, bây giờ lại chịu thiệt thòi như vậy, vội vàng chạy đến đỡ đại ca của chúng dậy.
Triệu Tịnh Di vừa nhìn thấy Dương Dương đi đến, hơn nữa còn ném bóng làm cho Kim Lỗi lùi về sau mấy bước, vẻ mặt sợ hãi lập tức biến mất. Có điều cô bé vẫn nhanh chân chạy đến bên cạnh Trình Trình: “Xin lỗi, là tôi làm liên lụy đến cậu, cậu ta không làm gì cậu chứ?”
Trình Trình lắc đầu: “Tớ không sao.” Nói xong cậu nhìn qua Dương Dương: “Em vẫn còn đứng ngây ra đó làm gì, đợi người ta đánh cho à, còn không mau chạy đi.”
Cậu là anh trai, phải bảo vệ cho em trai, phản ứng đầu tiên là để cho Dương Dương chạy. Những bọn học sinh xấu này bọn họ không thể chọc vào được.
Dương Dương đúng là dáng vẻ không sợ trời, không sợ đất: “Muốn chạy cũng là hai người chạy mới phải, thật không ngờ nhìn hai người đàng hoàng như vậy lại trêu chọc những loại người này.”
“Này Bắc Minh Tư Dương, bọn tôi chọc bọn họ chỗ nào, là bọn họ tới tìm chúng tôi gây phiền phức được chưa.” Triệu Tịnh Di lại mạnh mẽ rồi. Cô bé cùng Dương Dương nói hai, ba câu đều không nhịn được mà ầm ĩ lên.
Đột nhiên xuất hiện Dương Dương, còn làm cho Kim Lỗi giật nảy mình. Cậu ta đã ở đây một thời gian rồi, như thế mà vẫn không phát hiện ra có một một cặp sinh đôi ở đây.
Nếu bình thường, cậu ta khẳng định sẽ không nhận ra.
Chẳng qua hiện tại cậu ta có thể coi là đang tức giận, bởi vì mũi đã bị đánh đến chảy máu.
Này có thể nói là uất ức lớn nhất của cậu ta từ nhỏ đến giờ, lần đầu tiên mất mặt như vậy trong trường, nếu không giáo huấn cho tiểu tử kia một bài học, sau này cũng không thể tiếp tục lăn lộn ở đây được rồi.
Cậu ta thở phì phò tự đỡ bản thân, gạt hai tên đàn em qua một bên, đưa tay lau máu một cái, sau đó giận đùng đùng đi đến trước mặt Dương Dương.
“Nhóc, cậu rất có khí phách.”
Dương Dương đem hai tay bỏ lại vào túi quần, thân thể nhỏ bé còn hơi lắc: “Thật ngại quá, cú sút lúc nãy vẫn còn nhẹ. Mới có một bên lỗ mũi chảy máu vẫn chưa đủ phải không.”
Mí mắt Kim Lỗi giựt giựt, chưa từng thấy thằng nhóc nào nói chuyện làm cậu ta tức giận như vậy.
“Này, nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau xin lỗi hai người họ.” Dương Dương ngẩn đầu. Cậu sừng sộ lên, dáng vẻ rất giống như ba cậu Bắc Minh Thiện lúc nổi giận.
Hiện ra vẻ lãnh khốc cũng mang theo lực uy hiếp, mặc dù cậu bây giờ vẫn còn là một đứa trẻ, thế nhưng khí chất này vẫn có thể áp chế lại tình cảnh bây giờ.
Điều này khiên Kim Lỗi vốn đang nổi giận trở nên có chút nghi hoặc, có điều sự tình hiện tại đến bước này, đặc biệt là ở trước mặt hai tên đàn em của mình, cậu ta nhất định phải kiếm mặt mũi về.
Kim Lỗi siết chặt nắm đấm vang ‘răng rắc’, hắn hung tợn nói: “Hôm nay tên nhóc cậu chết chắc rồi.” Nói xong vung nắm đấm đánh về phía Dương Dương.
Trình Trình và Triệu Tịnh Di ngay bên cạnh, thấy Kim Lỗi ra tay, đều sợ tới mức không dám nhìn. Nhất là Triệu Tịnh Di, cô bé trốn phía sau Trình Trình hơi run người.
Dương Dương cũng không phải là Trình Trình, chỉ có số bị đánh. Ở giai đoạn dạy thêm cho hắn, Lạc Hàn dạy hắn không ít kỹ xảo đánh nhau. Đương nhiên những thứ này cũng đều bắt nguồn từ mục đích tự vệ, cũng không phải dùng để ủng hộ vũ lực.
Sau khi học kỹ năng ở chỗ Lạc Hàn, Dương Dương còn thường xuyên hơi ngứa tay chân, muốn tìm người thử chiêu mình một lần.
Chỉ là qua thời gian rất lâu, cũng không tìm được cơ hội.
Hôm nay, lúc Ngô Tiểu Nhị nói Trình Trình bọn họ lại gặp phiền phức, Dương Dương còn thầm vui vẻ, rốt cục có thể có cơ hội luyện tập.
Cho nên, cậu mới dốc hết sức chọc giận Kim Lỗi, làm cho hắn đánh với mình một trận. Như vậy mới có thể được cho là “học thành tài” rồi.
Trình Trình đâu biết Dương Dương tâm địa gian xảo suy nghĩ cái gì, đương nhiên Kim Lỗi càng đừng nói đến, dễ dàng trúng kế Dương Dương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!