“Xin lỗi cô, tôi không rảnh!”
Phương Dật nhận ra giọng nói ở đầu dây bên kia là của Lạc Gia Hân. Cao Hy Hy đã ghen rồi, nếu anh ta còn qua lại với Lạc Gia Hân, Cao Hy Hy nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Lạc Gia Hân thấy Phương Dật không nể mặt mà từ chối mình, tức đến nghiến răng, nhưng cô ta vẫn tỏ ra bình thản mà nói:
“Người yêu xinh đẹp của anh vừa đi ăn tối với Tổng giám đốc rồi. Anh nghĩ xem, một cô gái hai mươi sáu tuổi, chưa từng có kinh nghiệm làm việc, có thể trở thành phó phòng của Công ty lớn như Tiêu Gia sao? Chẳng qua là thủ đoạn, dụ dỗ Tiêu tổng lúc anh ta say xỉn ở quán bar, sau đó thì cặp kè một bên, lấy tình đổi lấy địa vị. Hơn nữa, chắc là Phương tổng không biết chuyện Cao Hy Hy đã có một đời chồng đâu nhỉ?”
Lời nói của Lạc Gia Hân khiến Phương Dật sửng sốt đến trợn cả mắt. Cao Hy Hy không những qua lại với Tiêu Sinh mà còn từng có một đời chồng? Vậy tại sao ở trước mặt anh ta, cô vẫn luôn tỏ vẻ e dè, ngượng ngùng như thế?
Phương Dật đột nhiên cảm thấy tức giận, lồng ngực vừa tức lại vừa đau. Lạc Gia Hân không nghe anh ta đáp lại lời mình, liền đoán Phương Dật đã tin tưởng lời cô ta nói. Dù sao, những lời cô ta nói cũng có đến tám chín phần mười là sự thật.
Thấy Phương Dật im lặng, Lạc Gia Hân chắc mẩm anh ta đã tức điên lên, và chắc chắn sẽ tìm Cao Hy Hy nói cho rõ ràng. Lạc Gia Hân nhếch miệng cười, tiếp tục nói:
“Nếu anh không tin lời tôi, vậy cũng hết cách. Nhưng tôi có trong tay một vài chứng cứ hữu dụng với anh, để Cao Hy Hy không còn đường chối cãi. Anh thấy thế nào?”
Phương Dật nhíu mày, biết rõ mục đích của Lạc Gia Hân là muốn đi ăn tối cùng anh ta, dần dần xây dựng một mối quan hệ thân mật nào đó có thể chọc tức Cao Hy Hy. Mục đích cuối cùng của cô ta chính là phá hỏng mối quan hệ giữa Cao Hy Hy và Phương Dật. Phương Dật biết rõ điều này ngay từ khi Lạc Gia Hân va phải anh ta, té ngã và bị thương.
Mặc dù biết như vậy, nhưng Phương Dật không ngăn nổi tò mò. Anh ta muốn nhìn thấy thứ mà Lạc Gia Hân cho là “chứng cứ hữu dụng”, để Cao Hy Hy không còn đường chối cãi. Anh ta cũng muốn làm rõ mọi chuyện với Cao Hy Hy, nếu cô đúng như lời Lạc Gia Hân đã nói, lừa dối anh ta, anh ta chắc chắn sẽ không tha cho cô.
“Được, vậy đến nhà hàng S. đi!”
Phương Dật lạnh lùng đáp lời Lạc Gia Hân, sau đó tắt máy. Lạc Gia Hân cười khẩy một cách đắc ý..
Lúc này, Cao Hy Hy và Tiêu Sinh đang dùng bữa tối. Đây là lần đầu tiên bọn họ ăn tối cùng nhau sau vài năm quen biết, thậm chí là sống chung nhà. Cao Hy Hy có chút mất tự nhiên, nhưng Tiêu Sinh luôn miệng nói là tiệc mừng công lao của cô đối với Công ty, nên cô mới thả lỏng bản thân một chút.
"Đột nhiên tôi nhớ đến hôm ở quán bar, chẳng hiểu vì sao chúng ta lại phát sinh quan hệ như vậy sau khi ly hôn nữa."
Tiêu Sinh đột nhiên nhắc đến chuyện này, khiến Cao Hy Hy giật mình, sửng sốt. Cô vốn đã quên đi chuyện không hay ho đó, xem nó như một giấc mơ, thế nhưng không cách nào quên được.
Chuyện đã xảy ra rồi, người nhớ đến nó cũng không phải có một mình cô.
"Xem như tai nạn thôi, tôi cũng không nghĩ nhiều nữa."
Tiêu Sinh nhìn Cao Hy Hy, ánh mắt có chút khác lạ, vừa áy náy lại vừa tiếc nuối. Hắn bỗng dưng thở dài một hơi, trầm giọng nói:
"Nếu em không đến với Phương Dật, có khi nào chúng ta đã quay về bên nhau không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!