"Trách nhiệm này, chúng ta cùng nhau gánh?"
Nghe vậy, người thanh niên hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: "Thằng nhóc kia ngoài làm chỉ huy phi tham mưu ra, thì lai lịch bất chính, thậm chí bản thân hắn cũng chưa từng rõ ràng gia nhập vào Vũ Minh."
"Cho dù đã chết cũng không sao, nếu như lúc đó Vũ Minh có người đến chất vấn, tôi sẽ gánh hết mọi trách nhiệm, không có quan hệ gì với các ngườ."
Nói xong, thấy đối phương vẫn không chịu hạ lệnh, hàn quang trong mắt thanh niên đó lập tức lóe lên, tiến lên một bước dùng chân đá bay hai tên nha dịch, đoạt lấy đại pháo của bọn họ đồng thời đặt lên vai mình.
Nạp đạn, nhắm,... bắn!
Ba hành động trên gần như được thực hiện cùng một lúc!
Cùng lúc đó, chiếc trực thăng bắt đầu rung lắc dữ dội từ bên này sang bên kia, dường như mấy người trong khoang điều khiển đang muốn đâm sầm vào tòa nhà gần nhất, để đồng quy vô tận!
Thượng Quan Nguyệt vừa mới được cởi trói, sợ hãi nhào vào lòng Lương Siêu, sắc mặt tái nhợt hỏi: "Làm sao, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"
Lương Siêu không có thời gian để giải thích, hắn kéo cô ta chạy đến khoang điều khiển để giết chết tên ngoại quốc trước.
Nếu không, một khi đâm vào tòa nhà kia, toàn bộ tòa nhà vẫn còn đèn đuốc sáng trưng đó sẽ có bao nhiêu người thương chứ!
Nhưng còn chưa đi được hai bước, hai quả đạn pháo hạng nặng đã bắn thẳng vào thân trực thăng, trực tiếp đem chiếc trực thăng chẻ làm đôi!
Chiếc trực thăng mất kiểm soát, rơi thẳng đứng, không cần phải đến khoang điều khiển đoạt quyền kiểm soát nữa
Lương Siêu nghĩ đây cũng là một sự may mắn, thật may mắn khi không bị vụ nổ trực tiếp giết chết.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenazzmoi.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Tuy rằng trong lòng có phiền muộn, nhưng hắn cũng không trách người bắn pháo, theo hắn người bắn pháo cũng có ý nghĩ giống hắn, đều muốn cứu người ở tòa nhà gần nhất kia.
"Nha đầu, ôm chặt tôi!"
Lương Siêu hét lên, yêu cầu Thượng Quan Nguyệt bám vào người hắn như một con bạch tuộc rồi nhanh chóng nhảy khỏi chiếc trực thăng!
Điên cuồng vận dụng huyền khí giữa không trung, hắn nhìn mấy mảnh vỡ của chiếc trực thăng đang lơ lửng dưới chân mình, bắt đầu dẫm lên từng mảnh một, muốn dùng lực để làm dịu đi quán tính của lực hấp dẫn từng chút một.
Mà hắn làm như vậy quả thực có hiệu quả, bởi vì hắn khống chế lực của mình rất tốt, mỗi lần giẫm một mảnh vỡ, tốc độ đi xuống của hắn sẽ chậm lại một chút.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù sau khi hạ cánh có bị thương đi nữa cũng không cần lo lắng mất mạng.
Ngay lúc hai người họ dần dần thả lỏng, họ đột nhiên nhìn thấy hai ngọn lửa đang nhấp nháy ở phía dưới.
Kế đó, đột nhiên họ nghe thấy hai tiếng "Vèo! Vèo!" vang lên giữa trong không trung, sau đó tuyệt vọng nhìn hai quả đạn pháo đang lao thẳng đến!
Không hề sai lệch, nó đang hướng về phía họ, chỉ cách chừng mười mét nữa!
Với tốc độ bình thường, giây tiếp theo hai người bọn họ sẽ tiếp xúc thân mật với hai quả đạn pháo...
Đôi mắt của Lương Siêu đỏ lên, trong lòng lập tức sinh ra một loại