Nửa giờ sau, trên đài biểu diễn.
Cung Vũ trang điểm tinh xảo quần áo lộng lẫy bước lên sàn, phong tình và khí chất cao quý toả ra từ betr cô ấy không biết đã làm bao nhiêu fan hâm mộ dưới khán đài mê đắm choáng váng.
Sau một hồi yên tĩnh ngắn ngủi, Cung Vũ bắt đầu biểu diễn trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt như sấm.
Mà khúc nhạc cô biểu diễn không phải nhạc lưu hành mà mọi người quen, đó là một bài nhạc mang đậm phong cách cổ xưa, lại càng gia tăng khí chất của Cung Vũ.
Dưới đài, Mạc Tiểu Hàm yêu thích thanh nhạc liên tục gật gù, nghe đến mê mẩn.
"Một đêm phong tuyết, vó ngựa đạp hồng trần nơi biên ải."
"Đao kiếm dồn dập, một thân hồng y gửi phong trần."
"Máu vẩy Hoang thành, tuổi xuân nhiễm sắc."
"Ta dùng sinh mệnh viết lại, đời sau gặp nhau, chớ chờ."
"..."
Đám người nghe như si như say, mà nghe được một lát thì không ít người đều phản ứng lại.
Lần này Cung Vũ nữ thần biểu diễn một bài tình ca!
Một bài tình ca mà người con gái ẩn ý biểu đạt yêu thương với một chàng trai!
Nhìn theo xu hướng này, tiếp theo 99% sẽ tung ra chiêu mạnh đây!
Trong chốc lát, toàn trường đều sôi trào!
Dù là nam hay nữ thì ngọn lửa tám chuyện trong lòng cũng lập tức bốc cháy, đều nhao nhao suy đoán rốt cuộc người đàn ông có thể làm Cung Vũ nữ thần tỏ tình trước mặt mọi người như thế là thần thánh phương nào?
Sau đó, Mạc Tiểu Hàn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, anh ta hỏi: “Ông Mông, ông đã chuẩn bị quà tặng đưa đến cho Cung Vũ chưa?”
“Tôi đã tặng rồi ạ.”
“Tôi nghe những người bên dưới nói rằng quà đã được chuyển đến phòng thay đồ của Cung Vũ thông qua nhân viên của truyền thông Thiên Ngu.”