Người vừa xuống xe là một thanh niên mặc vest sắc mặt lạnh lùng đi về phía hắn, vẻ mặt khó coi.
Thấy đường đi của mình bị chặn, Lương Siêu nhướng mày liếc nhìn người này.
"Làm gì vậy?"
"Ông và Nguyệt Nhi có quan hệ như thế nào?"
"Đêm qua ông đưa Nguyệt Nhi về nhà của mình, ông đã làm gì với em ấy rồi?"
Trương Trì vừa hỏi vậy, Lương Siêu chưa nói gì, Thượng Quan Nguyệt đã nghe không nổi nữa, quở trách: "Trương Trì, anh điên rồi sao! Sao anh có thể ăn nói hàm hồ như vậy!"
"Khỏi cần nói giữa hắn và tôi không có gì, dù có đi nữa thì cũng không liên quan đến anh!"
Trương Thỉ nghe nói xong, lửa giận trong lòng càng thêm mãnh liệt. Đối với hắn ta, lời nói của Thượng Quan Nguyệt, không khác gì thừa nhận cô có quan hệ gì đó với tên họ Lương này!
"Họ Lương, ông vừa đến ngày đầu tiên đã dám cướp người phụ nữ của tôi, ông là cái thá gì chứ hả..."
Vừa nói, hắn ta vừa giơ tay định tát Lương Siêu một cái.
Chỉ là trước khi đó, Lương Siêu đã nắm chặt cổ tay của hắn ta, hơi dùng sức một chút làm hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn.
“Buông tay!”
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên ngồi trong chiếc Audi cách đó không xa vội vàng xuống xe lao tới.
Người đàn ông trung niên đeo cặp kính gọng vàng, dáng vẻ nhìn qua có chút giống Trương Thỉ.
Gã chỉ vào mũi Lương Siêu và khiển trách: "Là một giáo viên, sao anh có thể ra tay với học sinh của mình như vậy! Kiến thức bao năm của anh bỏ cho chó tha hết rồi sao?"
Sau đó, gã lại chỉ vào Thượng Quan Nguyệt và nói: "Còn cô, cô là con gái tại sao có thể ăn nói lớn tiếng như vậy, còn ra thể thống gì chứ hả?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!