“Thằng súc sinh, mày đừng có giả ngốc nữa! Mau mặc quần áo vào đi lên trường đi!”
“Lên trường? Lên trường để làm gì ạ?” Đường Vân Phi ngơ ngác hỏi.
“Đi học!”
“Hơn nữa, tao với ông nội còn muốn cùng nhau đưa mày đi để xin lỗi thầy Lương!”
“Thầy Lương?”
Đường Vân Phi càng thêm ngơ ngác, nhất thời cậu ta không nhờ ra có người như vậy. Cuối cùng, cô hoa khôi ở bên cạnh nhắc nhở: “Anh yêu, người mà ông nội và ba anh nhắc đến không phải là…”
“Không phải là thầy mà anh vừa mắng chửi té tát lúc nãy đấy chứ? Hình như tên là Lương…Lương Siêu?”
“Cái gì?”
Nghe xong, hai cha con Đường Cửu Giang và Đường Hoa sợ tới mức trợn tròn mắt. Sau khi mỗi người tát Đường Vân Phi thêm một cái, bọn họ hét lớn: “Mày, mày dám mắng cậu ta ư? Mày mắng như thế nào?”
“Con, con…”
“Ba, ông nội cứ yên tâm đi. Con chỉ dùng lời giáo huấn anh ta một chút thôi. Dù thế nào đi nữa, con cũng sẽ không làm lớn chuyện lên đâu.”
“Mày!”
Đường Cửu Giang tức tới mức khuôn mặt già nua đỏ lên. Sau đó ông ta liếc nhìn thấy điện thoại trên mặt đất, ông ta vội vàng cầm lên xem.
“Lương Siêu đúng không? Cái thằng nhãi thối tha…”
“Bây giờ bổn thiếu cho mày một cơ hội. Ngay bây giờ, mày hãy chụp một bức ảnh bản thân quỳ xuống xin tha thứ cộng thêm việc chạy khỏa thân 1000m. Sau đó, đăng ảnh lên nhóm lớp thì bổn thiếu sẽ không so đo với mày nữa.”
“Nếu không bản thiếu sẽ lấy cái mạng chó của mày trong vòng ba ngày!”
“...”
Sau khi nghe những lời chửi mắng của Đường Vân Phi, thậm chí cậu ta còn không giấu mặt, sắc mặt của Đường Cửu Giang thay đổi, lảo đảo lui về phía sau mấy bước.
Nếu chỉ là đi học muộn thì ông ta với Đường Hoa còn có thể đích thân xin lỗi sửa đổi.
Thế nhưng bây giờ mọi chuyện thành ra thế này thì còn trì hoãn đến bao giờ nữa?
“Ba, ông nội, rốt cuộc hai người làm sao vậy? Sao lại…”
“Thằng súc sinh!”
Đường Hoa lập tức đá cho cậu ta một phát và chửi mắng: “Mày có biết Lương Siêu kia là ai không! Mày có biết cậu ta đáng sợ tới mức nào không!”
“Mày có biết Tả gia không? Chính là bị cậu ta diệt sạch đấy!”
“Một Tả gia khổng lồ như vậy mà còn bị cậu ta diệt sạch trong vòng chưa đầy một tiếng!”