Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 “Các người mới chính là người làm mất mặt giới Trung y! Lão già họ Hoa kia, ông có biết vợ của tôi suýt chút nữa đã tự sát vì lời nói của ông không!”  

 

“Nếu như không nhờ có Lương thần y xoay chuyển tình thế thì gia đình tôi đã bị ông hủy hoại rồi!”  

 

“...”  

 

Nhìn thấy những người bệnh nhân quen thuộc mà mình đã từng khám chữa mà không có cách trị, Hoa Văn Xương, Trương Ngọc Đường cùng với những bác sĩ Trung y lâu năm trong giới Trung y ngơ ngác.  

 

Đây là tình huống gì vậy?  

 

Trước kia mạng sống mong manh, hơi thở yếu ớt, tại sao bây giờ sắc mặt của cả đám ai cũng tốt như vậy?  

 

Thấy vậy, chủ y quán bội ra mặt. Lúc này, ông ta vô cùng bội phục với tài y thuật của Lương Siêu nên lập tức chắp tay với mọi người.  

 

“Các vị tiền bối cùng với các lão thần y, tình trạng của những người bệnh ở đây đều chuyển biến tốt hơn nhiều dưới sự chữa trị của Lương thần y. Hiện giờ, bọn họ không còn mắc bệnh nan y nữa.”  

 

“Chính tôi đã nhìn thấy tận mắt nên tôi có thể làm chứng.”  

 

Xì xào!  

 

Mọi người đứng trong sân bàn tán xôn xao còn các lão Trung y đều không nói nên lời.  

 

“Haizzz…”  

 

“Xem ra giới Trung y của chúng ta cũng ứng với câu nói sóng sau xô sóng trước. Thật hổ thẹn.”  

 

Không biết là vị bác sĩ Trung y nào nói câu đó. Ngay sau đó, Trương Ngọc Đường bật cười ha ha.  

 

“Như vậy có gì mà hổ thẹn?”  

 

“Nhân tài đời nào cũng có, chỉ có như vậy thì giới Trung y của chúng ta mới có thể truyền từ đời này sang đời khác, ngày càng hưng thịnh. Đây chính là niềm vui lớn đối với chúng ta cũng như những người dân.”  

 

Nghe vậy, Lương Siêu không khỏi đánh giá cao Trương Ngọc Đường.  

 

Một bác sĩ Trung Y có tính cách tự do, thoải mái và không bị danh lợi ràng buộc và chuyên tâm giúp đỡ người dân như vậy mới chính là những người thầy thuốc thực thụ.  

 

Sau đó, Trương Ngọc Đường mỉm cười liếc nhìn vẻ mặt khó coi của Hoa Văn Xương.  

 

“Hoa vô lại, ôi không, tôi lỡ miệng học theo cậu bạn này rồi.”  

 

“Lão Hoa, theo như lời của ông thì trận cuối này chúng ta không cần đánh nữa phải không?”  

 

“Danh hiệu Thánh y này thuộc về Lương thần y.”  

 

“Ừm, tôi đồng ý.”  

 

“Tôi cũng không có ý kiến gì.”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!