Bên ngoài, Thẩm Nhạn nhìn thấy thế hừ lạnh một tiếng, mắng: “Chiêu thức phá sơn này của anh trai ngay cả một ngọn núi nhỏ cũng chẽ đôi được, chứ đừng nói là cái chuông vớ vẩn của tên họ Lương này!”
"Dám coi thường anh trai của tao sao? Hắn đang muốn chết à?!"
Thế nhưng, hắn còn chưa kịp nói xong, một cái rìu nhanh chóng hung hăng bổ xuống quang ảnh chuông cổ màu vàng nhạt quanh người Lương Siêu, cú chém bắn ra từng tia lửa!
Nhưng cuối cùng cũng phải bắn ra theo ánh sáng của chuông, chiếc rìu phát ra một tiếng “bùm!” rồi nát thành những mảnh vụn, rồi biến thành hư vô…
Khóe miệng Thẩm Nhan giật giật, trong lúc những người xung quanh còn chưa kịp cười nhạo hắn ta thì Thẩm Động lại bắt đầu thủ ấn biến ảo, sau đó chiếc rìu thứ hai cũng phóng ra mạnh bạo xé toạc không khí.
“Vấn Thiên, chiêu thức thứ hai, toái không!"
Chỉ thấy chiếc rìu máu bắt đầu ở giữa không trung chặt xuống rất nhanh, chỉ trong thời gian ba hoặc hai giây, hàng chục chiếc rìu lần lượt bổ xuống quang ảnh của chiếc chuông vàng kia!
Uỳnh!
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Công kích luân phiên mấy lần liền nhưng cuối cùng giống như giã tràng xe cát biển đông vậy, nhưng công kích đều dường như hoàn toàn tan biến theo từng vòng xoay của chuông vàng.
Rìu thứ hai vẫn không đả thương được gì!
Nhưng sau đó Lương Siêu đứng dậy, hắn chủ động khua tay tản ra quang ảnh xung quanh miệng chuông vàng, gương mặt của hắn lúc này vẫn không có chút sợ hãi mà nhìn Thẩm Đông với chiến ý đã đạt đến đỉnh điểm cười nói: "Hiện tại, tao có thể cho mày một cơ hội để nhận thua cho đỡ nhục”
“Còn muốn đánh tiếp sao?"
Đỡ nhục sao?
Thẩm Động ngẩn ra, chợt khẽ cười một tiếng chậm rãi lắc đầu.
"Chỉ cần tao có thể đánh một cách hết mình thì cho dù cuối cùng mày thật sự đánh bại tao khiến cho máu nhuốm mặt sân thì đã sao chứ? Thể diện từ trước tới nay đối với tao mà nói là thứ không đáng tiền nhất.”
Lương Siêu: "..."
Bây giờ hắn đã phần nào hiểu được tại sao người này lại có được cái tên là Điên Phủ rồi. Cái phong cách chiến đấu kiểu không quan tâm đến vinh nhục này của gã ta đúng thật sự là thằng điên mà…
“Đánh…”
Nói xong, cước bộc của Thẩm Động mạnh mẽ dậm mạnh trên mặt đất rồi nhảy lên không trung, hai tay nắm chặt chuôi rìu máu, đồng thời chiếc rìu máu như hồi sinh lại vậy, xung quanh có những vòng cung tia chớp!
Những người có mặt ở đây không được mấy mống từng nhìn thấy chiêu thức này, nhưng những người ở Long Đường đã từng tận mắt chứng kiến nó thì trên mặt đều dâng lên một nỗi sợ hãi cùng chết lặng.
Tên thế rìu này là Kinh Lôi.
Xét về sức mạnh của nó thật sự là y như cái tên, thế lực như sấm sét!
Những cao thủ cảnh giới Thiên Tượng cấp cuối bị chết dưới thế rìu này đã vượt quá hai con số!