Thấy Lương Siêu định đưa người đi, các thành viên hơi ngạc nhiên nhưng sau đó liền đoán ngay ra được thân phận của hắn.
“Anh chính là tình nhân nuôi bên ngoài của Hạ Tử Yên!”
“Khi tôi đến tổng bộ Vũ Minh vào lần trước, nhân lúc Thẩm Nham không đề phòng đã ra tay đánh lén, vậy mà lần này cậu còn dám tới đây nữa. Tôi thấy cậu đúng là ăn gan hùm mật gấu rồi!”
Thẩm Nham?
Sau khi nghe tên, Lương Siêu phải suy nghĩ một lúc mới có chút ấn tượng.
Lần trước khi hắn tới tổng bộ Vũ Minh, tâm trạng có chút không tốt. Có vẻ như lúc đó đã có một tên nhóc có mắt như mù đến chọc hắn.Có điều cuối cùng tên đó bị hắn ném ra ngoài như rác rưởi chứ không phải là đánh lén gì cả.
“Các chị em, bày tiên* trận!”
*Tiên: roi
“Hôm nay chúng ta nhất định phải bắt tên này lại đã trả thù cho Thẩm Nham sư huynh!”
“...”
Thấy các thành viên nữ kia hành động thật và bao vây Lương Siêu, nhất thời Khương Nhu trở nên lo lắng và vội vã giải thích.
“Mọi người đừng hiểu lầm!”
“Lương Siêu là do tôi đưa vào. Sư phụ của tôi từng nói rằng Lương Siêu có thể vào tổng bộ Vũ Minh bất cứ lúc nào để tìm ông ấy.”
Thấy Khương Nhu lôi cả ông Lăng ra, sắc mặt của mấy thành viên nữ đều thay đổi, hừ lạnh một tiếng.
Lửa giận trong lòng kìm nén đã lâu, nếu như thật sự không trút ra được thì thật sự rất khó chịu!
“A…”
“Nếu như đã định ra tay thì đừng do dự, nếu không muốn bị người khác coi thường.”
Trong lúc nói chuyện, hắn còn vặn cổ và xoay cổ tay.
“Đúng lúc, tôi cũng xem một đám người kết hợp với nhau có thể làm tới mức nào, nhân tiện cho tôi cơ hội rèn luyện gân cốt.”
Tất cả các thành viên nữ nghe vậy thì vô cùng tức giận, không ít người chỉ thẳng vào mặt Lương Siêu mà chất vấn: “Đã tới địa bàn của chúng ta mà còn dám hung hăng như vậy!”
“Thằng nhãi kia, cậu vừa nói gì cơ!”
“Lũ đàn bà thối.”
“Đương nhiên nếu như mấy người không thích cách xưng hô này thì còn cái khác…”
“Lũ rắn độc? Hay là đồ tiện nhân?”
“Láo toét!”
Lúc này, các thành viên nữ đã tức điên người. Cả đám bắt đầu vận chuyển huyền khí và roi da trong tay cũng bắt đầu di chuyển dưới sự tác động của huyền khí.
“Đừng đánh nhau!”
Khương Nhu lo lắng tới mức vội vàng lên tiếng khuyên can nhưng các thành viên đã ngắt lời: “Hiện tại Lăng trưởng lão không ở tổng bộ, chắc chắn thằng nhãi này xông tới đây là vì mục đích khác!”
“Khương Nhu sư muội mau tránh ra, kẻo lỡ bị chúng ta đả thương.”
Cảm thấy khí thế của các thành viên nữ càng ngày càng mạnh như thể họ đang dốc toàn lực tấn công Lương Siêu, Khương Nhu lo lắng tới mức dậm chân.
Cô đang định nói tiếp gì đó thì Lương Siêu cười với cô và nhìn với ánh mắt trấn an.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!