Càng về sau mọi người càng nói càng ngoan độc hơn, những lời đó lại khiến cho lòng dạ của Đào Khiêm và Ngô Nguyên Trung càng thêm ngẩn ngơ vỡ vụn.
Đến lúc bọn đang sụp đổ tới mức không thể hơn được nữa, lúc này mới bắt đầu quỳ gối dập đầu như giã tỏi cầu xin tha thứ trước Lương Siêu.
Bởi vì trong lòng họ biết rất rõ, nếu nhóm người tàn nhẫn ở tổng bộ Võ Minh mà thực sự muốn tiêu diệt cả nhà của hai tên thương nhân quèn bọn họ thì dễ như trở bàn tay.
“Lương đại sư, cầu xin ngài tha mạng!"
"Tôi xin sẵn lòng dốc hết toàn bộ tài sản của mình, xin ngài tha cho tính mạng của già trẻ lão ấu nhà tôi!”
“Tôi cũng vậy, 1,2 tỷ tiền mặt và cả sản nghiệp của tập đoàn Ngô Thị đều cho ngài cả! Cầu xin ngài rủ lòng thương xót cứ coi tôi là cái rắm mà tha cho tôi đi mà!”
Hai người họ nài nỉ bao lâu, lúc này thậm chí còn giống như hai đứa con nít nước mũi chảy ròng ròng, bắt đầu khóc "Oa oa!"
"Được rồi."
Lương Siêu sốt ruột nói: "Thứ nhất, đem tất cả các sản nghiệp liên quan đến ngành dược phẩm dưới tên của ông sẽ được tự do sáp nhập vào phân bộ Xuyên Nam tập đoàn sản xuất thuốc Nhuận Tinh.”
"Thứ hai, lập tức rút tiền từ các ngành khác, chuyển toàn bộ tiền mặt của các ông vào tài khoản cá nhân của tôi."
"Thứ ba, hai điểm trên nhất định phải hoàn thành trong vòng một ngày, nếu không tôi sẽ không quản việc xử lí mấy người như nào mà sẽ để bọn hắn tự xem mà quyết định."
"Đừng, đừng!"
Hai người liên tục xua xua tay, sau đó vội vàng tung hô vỡ òa trong lòng sự biết ơn với hắn rồi nhanh chóng rời đi như bay.
Bởi vì hai việc vừa nói trên nghe có vẻ đơn giản, nhưng vẫn khó có thể hoàn thành nó trong một ngày, cho nên bọn họ phải chạy đua với thời gian để làm được.
Sau khi hai người rời đi, Lương Siêu vẫy tay ra hiệu cho đám người Cam Mâu, Vũ Thiên Tích cũng rời đi, sau đó hắn dùng một tư thế thoải mái dựa vào trên sô pha, khẽ nhắm mắt lại.
"Haizzz.."
"Trằn trọc giằng co cả một đêm, thật sự mệt mỏi quá."
Mộ Khuynh Tuyết nghe thấy vậy, lập tức xoay người đi đến bên cạnh hắn, rồi bắt đầu xoa bóp thái dương cho hắn với tư cách là một người bạn.
Tuy bây giờ cô vẫn không biết Lương Siêu dựa vào cái gì mà có thể khiến cho cho các trưởng lão của tổng bộ Võ Minh cúi đầu xin lỗi mình, nhưng những điều này không phải là quan trọng nữa.
Chỉ cần biết rằng người đàn ông này thuộc một điều gì đó vô cùng lợi hại ngoài sức tưởng tượng của con người, thế là đủ rồi.
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).
Tận hưởng sự phục vụ này của Mộ Khuynh Tuyết, ngửi thấy mùi thơm cơ thể độc đáo có thể khiến hormone của hắn bùng phát bất cứ lúc nào này, khóe miệng Lương Siêu dần dần nhếch lên lộ ra một nụ cười sảng khoái.
Một khắc đồng hồ sau, Lương Siêu mở mắt ra, nhìn mỹ nữ đang gần trong gang tấc không khỏi nổi hứng trêu chọc nói: "Mộ đại mỹ nhân, không nói chứ tôi thấy dáng vẻ của cô hôm nay thực sự câu hồn quyến rũ đó, có câu nói gì ấy nhỉ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!