Nếu không phải lúc trước hắn ra tay cứu, nhét vào trong túi một mặt dây chuyền ngọc bội có khắc trận pháp bảo hộ, chắc hẳn ông ta đã sớm gặp Diêm Vương .
Hiện tại cho dù cứu được một mạng, e rằng sẽ để lại di chứng nặng nề khó chữa.
"Ring…ring……"
Sau vài phút, Lương Siêu bắt đầu châm cứu.
Ánh mắt của hắn như đuốc, tay như tia chớp, Bạch Thiên Nam mất ít nhất nửa giờ mới hoàn thành bộ Thái Ất châm quyết, nhưng trong tay hắn chỉ cần không đến một phần tư giờ.
Sau đó, hắn tiếp tục sử dụng hai bộ kỹ thuật châm cứu phức tạp và cao cấp hơn Thái Ất châm quyết, khiến các lão Trung Y đang theo dõi phải lóa mắt và mơ hồ.
"Bạch bộ chủ, ngài có biết Lương Thần Y đang biểu diễn hai bộ châm quyết nào không?"
"Vâng, Bạch đại nhân, ngài có thể giải thích một chút không, để chúng tôi có thể mở rộng tầm mắt?"
Đối mặt với ánh mắt của mấy lão Trung Y, Bạch Thiên Nam nhếch môi, trong lòng thầm chửi một trận.
Mấy lão già này, từ đâu mà nói nhiều chuyện vô nghĩa như vậy!
Hai bộ châm quyết này thật thâm sâu và khó hiểu, làm sao biết được chứ?
Tuy trong lòng mắng chửi nhưng ngoài mặt lại giả vờ như hiểu nhưng mà cứ ăn nói ầm ừ cho qua.
"Hai bộ châm quyết xuất phát từ thượng cổ y thư, tương đối cao minh phù hợp với bệnh tình, nhưng không thể dùng mấy câu mà có thể giải thích rõ ràng, sau này còn nhiều cơ hội."
"Được rồi."
Một lão Trung Y vẻ mặt tha thiết mà nói: "Ngài có thể nói cho tôi biết một chút, thí dụ như tên gọi là gì? Trị bệnh gì?"
Bạch Thiên Nam: "..."
Ông ta nhìn lão Trung Y một cách khó khăn, trầm giọng chửi rủa: "Sao ông nói nhiều như vậy chứ!"
"Nếu như ảnh hưởng Lương Siêu châm cứu, Hạ tiên sinh gặp chuyện xấu, thì ông có chịu trách nhiệm được không?"
Lão Trung Y đỏ mặt và tức giận ngậm miệng lại, khiến trong giới Lương Siêu cười rất nhiều.
Cặp bố con này tính cách giống nhau thật
Nửa giờ nữa trôi qua.
Sau khi thực hiện ba bộ châm quyết liên tiếp, những chiếc kim châm lấp đầy cơ thể của Hạ Tam Hải.
"Mọi người, lùi lại một chút."
Mọi người lui ra ngoài theo lời hắn, sau đó Lương Siêu lại dâng lên một luồng huyền khío, đột nhiên dùng một chưởng vỗ vào lưng ông ta.
"Phụt!"
Hạ Tam Hải đột nhiên phun ra một ngụm máu đen lên tường, độc tính mạnh đến mức trong nháy mắt ăn mòn cả một mảng tường lớn!
"Mai nhìn! Đó là cái gì!"
"Không biết, giống như một đoàn côn trùng?"
Ngay sau đó, mọi người nhìn về phía vết máu trên tường, không đến mấy giây, trên vết máu sâu bọ bắt đầu nhanh chóng bò xung quanh, cuối cùng hình thành tám chữ.
"Đoán xem ai là người tiếp theo nào?"
Ồ!
Một mảnh náo động.
Thủ đoạn như vậy, quả thật là đáng sợ!