Một lát sau.
Mọi người tản đi, Hạ Tam Hải cúi đầu, trầm mặt đang muốn trở về phân bộ Võ Minh chờ tin tức thì bị Lương Siêu ngăn lại.
"Tiểu Lương, có thể mấy ngày sau tôi sẽ rất bận, Tử Yên bên này nhờ cháu chăm sóc nhiều hơn nhé."
"Ông không cần khách khí với tôi, chuyện tôi muốn nói với ông không phải chuyện này."
"Hả?"
"Vậy còn chuyện gì nữa?"
Hạ Tam Hải nhíu mày hỏi một câu, sau khi Lương Siêu nhìn kỹ ông ấy hai lần, lúc này xác định kết luận lúc trước của mình.
Hạ Tam Hải bây giờ, hai hàng lông mày quá thấp, áp mắt, nếp nhăn đuôi mắt lộn xộn mà âm u, ấn đường tối đen, thậm chí còn có màu đỏ thẩm ẩn ẩn lóe lên.
Tướng mạo này, rõ ràng đang chỉ rõ ông ấy sắp gặp điềm hung.
Thậm chí, rất có thể là họa sát thân!
"Hạ lão, tôi đề nghị gần đây ông nên ở nhà, đừng đi đâu cả, về chuyện của Lỗ Trì sớm muộn gì cũng sẽ có kết quả, ông cũng không cần..."
“Không được!"
Không đợi Lương Siêu nói xong, Hạ Tam Hải giận dữ nói: "Lỗ Trì này khinh người quá đáng, ngang ngược hết thuốc chữa! Tôi phải chính tay xử lý hắn ta, để hắn ta trả giá cho những oan hồn bị hắn ngược đãi!"
“Tiểu Lương, chuyện gì ông cũng có thể đáp ứng với cháu, duy chỉ có cái này là không được!"
"Cháu cũng không cần khuyên nữa."
Nói xong, Hạ Tam Hải quay đầu bỏ đi, Lương Siêu thấy thế cũng không thể làm gì hơn.
Chấp niệm sâu như thế, hắn biết dù có khuyên cũng vô dụng, hắn chỉ đành đi chợ đồ cổ một chuyến, chọn một khối ngọc không tồi, sau đó khắc một trận pháp hộ thân.
Buổi tối lại cố ý tìm Hạ Tam Hải một chuyến, tranh thủ ném ngọc vào trong túi ông ấy.
Chỉ hy vọng thứ này, có thể giúp ông ta đỡ được một khó khăn đi.
Ba ngày sau.
Chạng vạng, phân bộ Võ Minh Trấn Giang.
Mấy ngày nay, Hạ Tam Hải không rời phân bộ Võ Minh nửa bước, quyết tâm chờ tin tức liên quan đến Lỗ Trì.
Cuối cùng, khi ông ta vừa đọc xong một bản báo cáo, đã thấy có một chấp sự vội vàng xông vào.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!