Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 "Nhưng hắn chẳng những không nghe, ngược lại càng to gan hơn, dám đi thuê phòng cùng Hàn Phỉ."  

 

Răng rắc!  

 

Vương Thiên Hào nắm chặt tay, cơn giận còn tăng cao.   

 

Sau đó Tạ Bác lại nói: "Hào thiếu, ngài cũng không cần tức giận.”   

 

"Sắp tới tôi sẽ nhìn chằm chằm Hàn Phỉ và tên Lương Siêu kia, một khi có cơ hội sẽ lập tức thông báo cho ngài, về phần muốn làm như thế nào là chuyện của ngài."   

 

Vương Thiên Hào hừ lạnh một tiếng, đương nhiên biết tính toán của anh ta, đơn giản là muốn mượn tay mình giúp anh ta trút giận, hả giận rồi còn không cần gánh vác bất kỳ trách nhiệm gì.   

 

Nhưng mà Vương Thiên Hào cũng không ngại, cho dù không có Tạ Bác, anh ta cũng không có ý định buông tha cho tên Hắc Thổ này.   

 

"Được."   

 

"Nhưng mà nghe ý tứ trong lời nói của anh, chờ tôi xử lý xong tên nhãi Lương Siêu kia xong, anh không định tranh giành Hàn Phỉ với tôi nữa sao?"   

 

"Ừm, không tranh."   

 

Tạ Bác cười đểu một tiếng, nói: "Lúc trước Hàn Phỉ thuần khiết như ngọc, đương nhiên đáng giá tranh giành, nhưng hiện tại đã qua tay người khác lại không khác gì một đôi giày rách."   

 

"Đã là giày rách rồi, ai muốn ranh thì tranh đi, dù sao tôi cũng không cần."   

 

Lời này đúng là âm hiểm.  

 

Vương Thiên Hào nghe xong thì nhíu nhíu mày, nghĩ thầm nói vậy chẳng phải nếu mình còn tranh giành đôi giày rách này thì mình chẳng khác nào kẻ nhặt rác sao? Vì thế trong lòng anh ta lập tức cắt đứt tâm tư đối với Hàn Phỉ.   

 

"Hừ, nếu Hàn Phỉ kia đã không biết tốt xấu, thích bị đàn ông chơi như vậy thì sau khi xử lý xong tên người tình của cô ta, tôi sẽ tiện tay thu cô ta về coi như cũng có thêm một món đồ chơi đi."  

 

"Đến lúc đó nếu anh có hứng thú cũng có thể chơi cùng tôi, sau khi chơi nát tiện nhân kia rồi, có vứt đi cũng không tiếc lắm."   

 

"Được, cứ làm theo lời Hào thiếu nói là được."   

 

Sau khi cúp điện thoại, trong mắt Tạ Bác vẫn lóe lên một thứ cảm xúc tối tăm.   

 

"Cẩu nam nữ..."   

 

“Nếu các người đã không để cho tôi dễ chịu thì tôi sẽ hủy diệt hết tất cả các người!”!   

 

Ngày hôm sau.   

 

Lương Siêu dậy sớm, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là phải từ hôn, chỉ mong Hạ Tử Yên có thể thuyết phục được ông nội cô, giao phần hôn thư thứ ba cho mình.   

 

Nửa tiếng sau…   

 

Thấy hai ông cháu Hạ Tam Hải ngồi ở bên cạnh bàn ăn sáng, Lương Siêu lập tức nháy mắt ra hiệu với Hạ Tử Yên.   

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!