Sở Diệu Y ngay lập tức sửng sốt. Đây là võ thuật thực sự, đây là một người đàn ông thực sự
"Đánh hay lắm!"
"Chết!"
Từ Thiên hét lên và lao về phía trước, đấm gần như bằng tất cả sức mạnh của mình, và ngay lập tức đối mặt với Lương Siêu.
Nhưng trong giây tiếp theo.
"A!"
Sắc mặt của Từ Thiên đột nhiên thay đổi, và anh ta bay ra khỏi biệt thự la hét như diều đứt dây, cuối cùng rơi cách mười mét!
Sở Diệu Y vội vàng chạy ra ngoài nhìn, liền thấy anh ta đang vặn vẹo trên mặt đất như một con giun đất.
Tay nắm chặt cánh tay phải bất động của mình, nằm trên mặt tràn đầy đau đớn
"A..."
"Tao, tay của tao!"
"Mày, mày dám đánh gãy cánh tay của tao!"
Lương Siêu lúc này cũng đi ra, mặt lạnh lùng y như Tu La dưới địa ngục đi tới bên cạnh anh ta.
“Không chọc vào thì sẽ không phải chết.”
"Muốn trách, thì trách miệng lưỡi mày quá thối, người hèn tiện, hôm nay tao cho mày thành phế vật luôn.”
Nói xong, Lương Siêu chậm rãi nhấc chân, nhìn thấy Sở Diệu Y trái tim như thắt lại, vốn tưởng rằng Từ Thiên rất tàn nhẫn, nhưng hiện tại cô mới phát hiện, khi so sánh với Lương Siêu thì anh ta thật sự là quá kém cỏi.
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenazzmoi.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất).
"Lương Siêu, một vừa hai phải thôi, ông nội của anh ta là cao thủ số một ở Thiên Hải, anh không thể đắc tội nổi đâu!”
“Đúng đó!”
Từ Thiên lúc này cười ha ha đứng lên.
“Ông toa là Từ Xuyên, đệ nhất cao thủ của Thiên Hải! Chỉ ba ngón tay thôi là có thể nghiền chết mày…”
Không đợi anh ta nói xong, lại một trận tức giận bùng lên, một bên chân giơ trên không của Lương Siêu mạnh mẽ đạp xuống!
"A!"
Hứa Thiên hai mắt đỏ lên thảm thiết kêu lên một tiếng, sau đó ngửa cổ ngất đi, Lương Siêu nhìn thấy như vậy, lửa giận trước đó gần như tiêu tán, nhưng lại làm Sở Diệu Y bên cạnh sợ hãi, chỉ có thể thẫn thờ ngồi trên mặt đất.
“Đừng lo lắng, anh ta không có chết, chỉ là bị tôi hoàn toàn đánh cho tàn phế mà thôi."
Tàn phế?
Còn ‘mà thôi’ nữa ư?!
Sở Diệu Y bình thường rất khẩn trương, nhưng vào lúc này, cô ấy chỉ cảm thấy đầu như ‘oành’ một cái.
Lần này, thật sự là đại họa rồi!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!