Từ đó, Liễu Mị không còn xuất hiện trước mặt người đời nữa. Cô ta ẩn cư trong thôn nhỏ. Mọi chỉ tiết trong kế hoạch của cô ta đều có liên quan đến cây. huyết rồng trên Tây Sơn.
Có một ngày, Liễu Mị và người đàn ông từng cứu cô ta cãi nhau một trận. Người đàn ông khuyên cô ta chuyện gì đó, chỉ là cô ta không muốn nghe, còn dùng cái chết hâm dọa anh ta.
Cuối cùng, anh ta không còn cách nào khác, đành phải gật đầu.
Sau đó, anh ta bắt đầu dẫn người lên Tây Sơn xây dựng cái gì đó, còn dời cây. huyết rồng từ mộ chính của Liễu Mị qua đây.
Trên Tây Sơn có bốn ngôi mộ hiến tế. Trong bốn ngôi mộ hiến tế chia nhau ra để huyết kỳ lân, ấn Huyền Vũ, cờ Chu Tước và bùa Bạch Hổ, còn có mười hai ngọc bội cầm tỉnh, tất cả đều dùng để bảo vệ mộ Liễu MỊ.
Trên thực tế, tác dụng của đống đồ trên và bốn ngôi mộ hiến tế không phải chỉ đơn giản là bảo vệ ngôi mộ nương nương, mà chúng nó còn có tác dụng khống chế phong thủy Tây Sơn, tẩm bổ cây huyết rồng, nói đúng hơn là tẩm bổ Liễu Mị nằm bên trong cây huyết rồng.
Dùng cách cục phong thủy phật quang ánh bảy tháp, kết hợp với tinh hoa nhật nguyệt, linh khí thiên địa đi nuôi con yêu quái bên trong cây huyết rồng.
Lúc ấy, người đàn ông lợi dụng bí pháp Mật Tông trong thôn đưa ra châm ngôn: Cây huyết rồng nở, dục hỏa trùng sinh!
Điều khiến Tô Vũ càng thêm khó tin chính là Liễu Mị nằm vào trong cây huyết rồng khi còn sống.
Lúc nhìn đến đây, Tô Vũ không nhịn được mà mỉm cười. Cây huyết rồng nở chính là bây giờ nhỉ? Chỉ có thể nói tiên đoán cũng chỉ là tiên đoán mà thôi.
Người thời ấy tính ra hôm nay có người chém cây huyết rồng, chỉ là không ngờ người chém lại là Tô Vũ thôi.
Tin rằng nếu chỉ là lửa thường thì vị nương nương kia nhất định có thể dục hỏa trùng sinh, hóa thành thi yêu làm hại một vùng. Có , lửa này là lửa màu tím có thể đốt cháy cả linh hồn, dù là yêu ma quỷ quái nào cũng không thể sống sót được.
“Nhiều năm qua rồi, có thù có hận gì không thể buông bỏ được nữa? Yên tâm đi đi” Tô Vũ nói với thi thể dưới chân mình.
Lúc này, thi thể đột nhiên mở mắt: “Cậu phá vỡ được ảo thuật của tôi? Rốt
cuộc cậu là ai hả?”
Tô Vũ cười nói: “Tiên đoán nói với cô rồi mà, tôi chính là người khiến cô có thể dục hỏa trùng sinh.”
Có điều, dục hỏa trùng sinh theo lời Tô Vũ chính là bước vào vòng luân hồi tiếp theo, hoàn toàn khác với ý đồ của Liễu Mi.
“Để xem cậu có bản lĩnh đó hay không.” Dứt lời, bên ngoài thi thể không còn ngọn lửa màu tím, chỉ có sương mù màu trắng xanh liên tục tụ lại, cuối cùng bao. vây kín mít thi thể.
Trên mặt Tô Vũ không hề có biểu cảm gì, muốn nói cho có thì chỉ có một chút đồng tình, anh đang nhìn một thi thể kéo dài một chút hơi tàn cuối cùng.
Ẩm!
Lớp sương mù trắng xanh phủ bên ngoài thi thể đột nhiên bốc cháy hừng hực như là khí thiên nhiên. Chỉ trong chớp mắt, thi thể hoàn toàn biến thành than cốc, cuối cùng biến thành tro bụi.
Còn vị nương nương kia thì đã vĩnh viễn biến mất trên thế giới này khi chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Ngọn lửa màu tím dần tắt, Tô Vũ nhíu mày lại, bởi vì có thứ gì đó đang sáng lấp lánh bên trong đống tro tàn.
Tô Vũ vung nhẹ tay lên, cái thứ kia tự động bay đến trong tay anh. Một thứ tròn cỡ ngón tay cái dừng trong lòng bàn tay anh.
“Hóa ra đây mới là ngưồn gốc của mọi thứ, sương mù hóa yêu đan.” Tô Vũ cười cười. Đây là một niềm vui bất ngờ đối với anh.
Bởi vì phải có cây huyết rồng tẩm bổ trăm nghìn năm mới tạo ra được một viên sương mù hóa yêu đan. Nó ẩn chứa lực lượng cực kì mạnh, chỉ là Tô Vũ không thể hấp thu loại lực lượng này.
Nghĩ đến đây, anh cảm thấy có chút đáng tiếc. Nếu lúc này có Hỏa Vũ Kim Sí ở đây thì một viên sương mù hóa yêu đan cũng đủ để nó củng cố nguyên thần, có khi còn tu ra chân thân được nữa.
Dù cho hiện giờ sương mù hóa yêu đan không có nhiều tác dụng đối với Tô Vũ. Nhưng mà Tô Vũ cũng sẽ không để lại ở đây.
Sau khi cất sương mù hóa yêu đan, toàn bộ không gian dưới nền đất bắt đầu rung chuyển dữ dội, chắc là sắp sụp đổ. Tô Vũ xoay người, nhanh chóng vọt lên lối đi.
Bên này, Mạnh Đông Dương cực cực khổ khổ bò ra khỏi động, mới chạy tới trong rừng liền nghe thấy có thứ gì đó đang chạy nhanh về phía mình.
Mạnh Đông Dương biết cái thứ kia có thể là nai con hút máu theo lời Tô Vũ. Nhưng biết thì có lợi ích gì đâu, sự thật là anh ta đánh không lại chúng nó.
Có , anh ta xem như là có đầu óc. So với lần trước, lần này anh ta biết chúng nó là thứ gì, mặc kệ nai con hút máu là động vật hay là thực vật, tóm lại đều không phải là quỷ, nếu không phải là quỷ thì anh ta không hề sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!