"Thôi mà, thực ra cậu ấy rất không dễ dàng, cậu ấy cũng có lý do của cậu ấy, đừng thấy cậu ấy tuổi không lớn mà lầm, lại khá đáng nể đấy, hơn nữa cũng rất gan dạ, rất có trách nhiệm." Mã Hiểu Lộ chẳng hề tiếc lời khen ngợi Mạnh Đông Dương.
Sau đó Mã Hiểu Lộ kể sơ qua chuyện quen biết Mạnh Đông Dương, cùng một số tình hình đại khái nhà anh ta, nghe xong Tiêu Tuyết Ny cũng không khỏi nhìn chàng trai này bằng con mắt khác, tuổi còn nhỏ đã gánh cả nhà trên vai mình, đúng là khiến rất nhiều người không thể không nể phục.
"A lô, anh trai, tình hình bà nội thế nào rồi ạ?" Vì Mạnh Cầm phải đi học, nên khi tình hình của Ngô Truyền Vinh hơi ổn định, Mạnh Đông Dương đã sắp xếp Mạnh Cầm về trường học, để tránh làm lỡ
Đợi đến khi nghỉ sẽ đến bệnh viện thăm bà nội, thực tế để Mạnh Cầm một mình ở nhà, Mạnh Đông Dương hơi không yên tâm.
Nhưng may là, từ nhỏ đến lớn rất nhiều việc Mạnh Cầm đều tự lập quen rồi, cơ bản không cần ai chăm sóc, chỉ là nghĩ đến việc để một đứa trẻ mười mấy tuổi một mình ở nhà, Mạnh Đông Dương ít nhiều vẫn có chút áy náy.
"Yên tâm đi, bác sĩ nói tình hình cơ bản đã ổn định rồi, biết đâu qua một thời gian nữa sẽ xuất viện về nhà." Lúc này Mạnh Đông Dương nghĩ trong lòng, đợi bệnh bà nội khỏi sẽ thuê một căn nhà trong thành phố.
Một là trong thành phố mọi thứ đều tiện hơn một chút, tệ nhất nếu có bệnh tật gì, cũng có thể nhanh chóng đến bệnh viện.
Hai là trình độ giáo dục trong thành phố chắc hẳn vẫn tốt hơn không ít so với nông thôn.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Cộng thêm ngôi nhà ở quê vốn đã lung lay sắp đổ, nếu không phải bao năm cả nhà vá đông vá tây thì chắc đã sớm sập rồi. Mà giờ ngoài tiền chữa bệnh cho bà nội, trên tay anh ta còn thừa chút tiền.
Sau này dựa vào số tiền này, cộng thêm mình tìm việc làm trong thành phố, để cả nhà sống cuộc sống tốt hẳn không phải chuyện khó.
"Vậy thì tốt rồi, hôm nay điểm thi ở trường có rồi, cô giáo còn khen em nữa." Đầu dây bên kia, Mạnh Cầm nói với Mạnh Đông Dương với vẻ hơi khoe khoang.
Thành tích của Mạnh Cầm vẫn luôn đứng đầu, được khen cũng không phải chuyện một hai lần, nên không có gì lạ.
"Đúng rồi, ở nhà không xảy ra chuyện gì chứ?" Mạnh Đông Dương hỏi, dù sao chỉ có mình Cầm Nhi ở nhà.
"Ừm, không có, ồ có, chính là thôn bên cạnh dạo này xảy ra mấy chuyện kỳ quái, nhiều người chạy đến thôn mình, nói bên đó có ma, còn chết mấy người, cảnh sát cũng đến rồi, có vẻ cũng không điều tra ra kết quả gì. Nhưng nghe nói tình trạng lúc chết của mấy người đó trông rất khó coi, toàn thân mưng mủ, một mình ở nhà em cũng hơi sợ."
Cầm Nhi kể ra một số chuyện kỳ quái gần đây xảy ra xung quanh mình. Mạnh Đông Dương nhíu mày hỏi: "Có phải thôn Tháp Loan không?”