Trước đây Mã Mật Phong ít có cơ hội tiếp xúc với Tô Vũ, thậm chí thực ra hai người còn chưa nói với nhau được hai câu, nhưng lần này Tô Vũ không nói một chữ nào.
Chỉ đơn giản là động tác gật đầu, lại khiến Mã Mật Phong, người trưởng bối này có cảm giác khó tả.
Cảm giác đó giống như sự khen ngợi của lãnh đạo với cấp dưới, khiến ông ta thấy vui sướng trong lòng.
"Đừng đứng đây nữa, chúng ta mau về thôi, chắc cũng sắp đến giờ cơm rồi." Mã Mật Phong nói xong, gọi mọi người mau lên xe.
Vì còn cách nhà khoảng mười mấy phút lái xe, nên bây giờ phải nhanh lên.
Lên xe rồi, Mã Hiểu Lộ bĩu môi nói: "Lạ thật, bác cả lại mang xăng đến cho cha, em nhìn nhầm à?"
Mã Hiểu Lộ ngây thơ, vẫn chưa thể nhìn thấu những hoạt động tâm lý già ranh xảo quyệt kia.
Nhưng trong lòng Tô Vũ hiểu rõ mười mươi, đây rốt cuộc là chuyện gì. Nhưng thực ra Tô Vũ cũng không ghét bỏ, Mã Mật Phong chỉ đơn thuần làm điều mà đa số người trong xã hội này sẽ làm thôi, nhiều lắm cũng chỉ là nịnh bợ, nhưng xét cho cùng nịnh bợ không có gì sai.
"Haha, em không nhìn nhầm đâu, ai bảo bây giờ vợ anh khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác xưa như vậy chứ?" Tô Vũ ngồi trên ghế phụ cười đáp.
"Anh nói gì vậy, sao em lại khiến người ta nhìn bằng con mắt khác xưa chứ?" Mã Hiểu Lộ tay cầm vô lăng đáp lại.
Thực ra, Mã Hiểu Lộ bây giờ vẫn chưa nhận thức đúng về bản thân mình.
Bỏ qua việc Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu tồn tại trong cơ thể cô, đủ để cô trở thành người vượt trên vạn người, chỉ riêng thần thoại thương trường mà cô tạo dựng ở Tân Hải, đã đủ khiến không biết bao nhiêu người phải nhìn bằng con mắt khác xưa rồi.
Một công ty có vốn đăng ký chỉ vỏn vẹn 5 triệu, trong vòng vài tháng ngắn ngủi, đã lên sàn, và dưới trướng có không biết bao dự án mà bao người thèm thuồng từ lâu, đang vận hành một cách có quy củ.
Nhìn vào hiện tại, giá trị thị trường của công ty Mã Hiểu Lộ sẽ vượt quá hàng tỷ, đây chẳng phải là một kỳ tích sao? Đây chẳng phải đã đủ khiến nhiều người phải nhìn bằng con mắt khác xưa sao?
Chỉ là Mã Hiểu Lộ bây giờ vẫn chưa biết thôi, thậm chí ngay cả khi đi trên phố, cũng rất ít người nhận ra, đây là một nữ cường nhân trong truyền thuyết, chỉ coi cô là cô gái xinh đẹp nhà bên.
Nhưng Mã Hiểu Lộ cũng không ngốc đến vậy, cô biết tất cả những điều này đều bắt nguồn từ Tô Vũ, nên cô mới không thấy mình truyền kỳ cỡ nào, bởi trong lòng cô.
Thực ra tất cả những điều này đều nhờ vào Tô Vũ mà có.
Chỉ một lúc sau, ba chiếc xe đã đến bên ngoài trang viên nhà họ Mã, Đại Trụ ở ngoài chỉ dẫn khách khứa đỗ xe có trật tự.
Tô Vũ thò đầu ra khỏi cửa sổ xe khen ngợi: "Ồ, hóa ra nông thôn náo nhiệt thế này à?”
Mã Hiểu Lộ vừa tìm chỗ đỗ xe thích hợp, vừa đáp: "Tất nhiên rồi, ở nông thôn nếu nhà ai có chuyện gì, hàng xóm láng giềng đều sẽ đến, cả thôn như một nhà lớn vậy. Đâu như trong thành phố, đóng cửa lại anh còn chẳng biết hàng xóm là nam hay nữ nữa."
"Xem ra sau này nếu có cơ hội, anh cũng phải sống ở nông thôn mới được, tránh xa sự ồn ào náo nhiệt của thành phố, sống an nhàn tự tại." Tô Vũ hơi ghen tị nói.
Mã Hiểu Lộ quay sang nhìn Tô Vũ, nghĩ một lúc thấy Tô Vũ khá hợp với cuộc. sống nông thôn thật, vì Tô Vũ dường như làm việc gì cũng chậm rãi.
Điện thoại cũng rất ít khi thấy anh chơi, tivi nhiều lắm cũng chỉ xem tin tức, phần lớn thời gian đều ở dưới tầng hầm nghịch ngợm thứ gì đó với Mao Đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!