Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyền Nhân Thần Y - Tô Vũ (FULL)

Diêm Đan Dương gật đầu nói: “Nhất định tôi sẽ cố gắng hết sức.” 

 Không tốn nhiều thời gian, Tô Vũ nhanh chóng nấu xong cơm, nhưng điều làm Triệu Phi Phi và Chu Triết lúng túng là Tô Vũ chỉ nấu cơm cho mình Mã Hiểu Lộ, thậm chí không nấu cơm cho chính anh. 

 Mã Hiểu Lộ nhìn thấy đồ ăn thơm nức mũi nhưng lại ít ỏi tới mức tội nghiệp trên bàn, mặc dù nước miếng đã ứa ra nhưng vẫn lúng túng không tiện động đũa. 

 “Sao anh nấu ít vậy?” Mã Hiểu Lộ bĩu môi trách Tô Vũ. 

 Dường như Tô Vũ không hề hiểu ý của Mã Hiểu Lộ, anh nhún vai hỏi: “Sao vậy? Không đủ cho em ăn à?” 

 Mã Hiểu Lộ cắn đũa, đôi mắt đảo tròn, lúng túng nhìn Triệu Phi Phi. Trong lòng cô không khỏi oán giận Tô Vũ: Anh cũng thật là, nấu nhiều thêm phần cơm cho vài người nữa thì có sao? 

 Chu Triết vội giảng hòa: “À, à, tôi và Phi Phi đã ăn rồi, không sao đâu…” 

 Sao Mã Hiểu Lộ lại không biết chứ, chiều nay, cô và Triệu Phi Phi vẫn luôn đi với nhau, làm gì có chuyện đã ăn rồi chứ. 

 Mã Hiểu Lộ lập tức đưa đồ ăn của mình cho Triệu Phi Phi rồi ngang ngược nói với Tô Vũ: “Rồi đó, cơm của em bị người ta cướp rồi, em vẫn còn đói.” 

 Tô Vũ: “...” 

 “Anh là đầu bếp ngự dụng của em, em đói thì anh phải nấu cơm cho em, nhanh lên nhé.” Nói rồi Mã Hiểu Lộ đẩy Tô Vũ đi vào bếp. 

 Sau khi đóng cửa lại, Mã Hiểu Lộ lập tức mất hứng, kéo tay Tô Vũ nói: “Anh làm gì vậy, chỉ có mấy người thôi, sao anh không nấu luôn để mọi người cùng ăn với nhau?” 

 Tô Vũ gãi đầu nói: “Tại sao bọn họ lại được ăn cơm anh nấu chứ?” 

 Nghe Tô Vũ nói vậy, Mã Hiểu Lộ lập tức xắn tay bắt đầu rửa rau, chuyện này với cô là đạo lý đối nhân xử thế cơ bản. 

 Dù sao hiện tại hai người đang ở trong nhà người khác, nấu cơm cho người ta là chuyện nên làm. 

 Thấy Mã Hiểu Lộ làm như vậy, Tô Vũ mỉm cười, lắc đầu, đúng là ngày nay không giống ngày xưa, ở thế giới khác thì nhân vật mà anh cần sắm vai cũng khác. 

 Anh không còn là “Tiên Hạc Đế Tôn” tiếng tăm lừng lẫy nữa, ít nhất là hiện tại vẫn chưa phải, anh chỉ là một người bình thường, cần phải đóng vai một người chồng chuẩn mực, một người bạn tốt. 

 Đã tới đây rồi, vậy thì anh sẽ trải nghiệm cuộc sống này. Đối với anh, có lẽ đây cũng là một phần của việc tu luyện. 

 Tô Vũ đưa tay ra cầm lấy bàn tay Mã Hiểu Lộ đang rửa rau, lấy khăn lau khô tay cho cô, cười nói: “Nước lạnh đấy, em ra ngoài chờ anh đi, anh sẽ nấu xong ngay thôi.” 

 Mã Hiểu Lộ bĩu môi, trong lòng hơi cảm động, cuối cùng cô nở nụ cười, nhón chân ôm cổ Tô Vũ, nói khẽ: “Sao hồi xưa em không biết anh là người tốt như vậy nhỉ?” 

 “Anh đã nói rồi, anh không phải là anh trước kia nữa, em cứ không tin anh.” Tô Vũ đẩy Mã Hiểu Lộ ra nói. 

 “Thôi đi, có phải anh lại định nói anh là thần tiên phải không?” 

 Tô Vũ cạn lời, lắc đầu đi rửa rau nấu cơm. Mã Hiểu Lộ không đi ra ngoài mà đứng bên cạnh giúp chồng một tay. 

 “Ôi, em đi ra ngoài đi, em càng giúp lại càng thêm việc ra, em xem đi, rau này không phải nhặt như vậy đâu, phải bỏ hết chỗ này đi, chỗ này có độc đấy…” 

 Dù sao Mã Hiểu Lộ cũng là người thường xuyên vào bếp nhưng cô không ngờ ra Tô Vũ lại kỹ tính với thức ăn như vậy, gần như tính toán tỉ mỉ từng chút một. 

 Bản thân anh là một thầy thuốc nên đương nhiên anh không thể qua loa rồi. 

 ... 

 Sau buổi cơm tối, Triệu Phi Phi và Chu Triết khen ngợi tài bếp núc của Tô Vũ không ngớt lời. 

 Mã Hiểu Lộ nằm trên giường đột nhiên mở miệng hỏi: “À, em hỏi anh chuyện này, anh bảo em và cô gái kia ai xinh hơn?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!