Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyền Nhân Thần Y - Tô Vũ (FULL)

"Cậu không thể đi, cậu có biết hành động của cậu vừa rồi đã làm lỡ thời gian điều trị tốt nhất cho bệnh nhân không, nếu bệnh nhân có gì bất trắc, cậu phải chịu trách nhiệm đấy." 

 Nói xong, bác sĩ Lý quay lại nhìn viện trưởng Đới An nói: 

 "Viện trưởng, tôi đề nghị, ngay bây giờ phải phẫu thuật ngay." 

 Điều này khiến Đới An cảm thấy lúng túng khó xử, bây giờ phải làm sao đây? 

 Đồng ý phẫu thuật ngay lúc này, đó không phải là đang làm mất mặt Tô Vũ sao? Hơn nữa Tiêu Trường Hà cũng có mặt tại đây, ông ta phải giải thích ra sao đây? 

 Nhưng bác sĩ Lý cũng đã xem qua rồi, tin rằng nếu không có bằng chứng xác thực, ông ấy sẽ không nói bừa. 

 Bây giờ ông ấy khẳng định chắc như đinh đóng cột như vậy, chắc chắn là đã tận mắt nhìn thấy bệnh nhân thực sự không hề được phẫu thuật. 

 "Ờ, Tuyết Ny... thật sự không phẫu thuật à?" Đới An nghi ngờ hỏi Tiêu Tuyết Ny. 

 Trên thực tế, lúc này Tiêu Tuyết Ny đang nghĩ trong lòng, không cần phải đi vào chi tiết là có phẫu thuật hay không, bởi vì quá trình dường như không quan trọng lắm, miễn là cuối cùng Tiểu Thúy được sống sót là được rồi. 

 Hiện giờ, vấn đề cô ấy đang suy nghĩ là, nếu thừa nhận Tô Vũ đã phẫu thuật, nhưng đến lúc đó lại không phát hiện ra vết thương, thì cô ấy phải giải thích thế nào với các bác sĩ trong bệnh viện đây? 

 Chẳng lẽ nói rằng Tô Vũ có phép thuật thần kỳ, có thể khiến vết thương tự động liền lại sao? 

 Rõ ràng đến lúc đó, chuyện này sẽ không thể giấu diếm được nữa, biết đâu trước đó việc Tô Vũ chữa bệnh bạch cầu và dịch cúm lớn cũng sẽ bị phanh phui ra. 

 Như vậy thì Tô Vũ coi như đã nổi tiếng khắp Hoa Hạ rồi. 

 Ngược lại, bây giờ hoàn toàn có thể thuận nước đẩy thuyền, nói rằng Tô Vũ không hề phẫu thuật cho Tiểu Thúy, như vậy sẽ không ai nghi ngờ nữa. 

 Nghĩ đến đây, Tiêu Tuyết Ny bình tĩnh đối mắt với Tô Vũ, rồi mỉm cười ranh mãnh nói với bác sĩ Lý: 

 "Bác sĩ Lý, ông nói không sai, chúng tôi quả thật không phẫu thuật." 

 Sau khi xác định không hề tiến hành phẫu thuật, bác sĩ Lý phẩy tay nói: "Bác sĩ Tiêu, sao mà cô hồ đồ thế? Với vết thương nghiêm trọng như vậy, không phẫu thuật thì chỉ có nước chờ chết thôi." 

 Nhưng Tiêu Tuyết Ny lại lắc đầu nói: "Không phải, lý do tôi không cho ông phẫu thuật, là vì chúng tôi chưa làm rõ nguyên nhân bệnh của bệnh nhân. Bởi vì bệnh nhân căn bản không cần phẫu thuật." 

 Bác sĩ Lý cau mày: "Không cần phẫu thuật? Bệnh nhân chẳng phải bị rách cơ tim, dẫn đến chảy máu sao? Sao lại có thể không cần phẫu thuật chứ?" 

 Khi nghe đến đây, người khác có lẽ vẫn chưa hiểu lắm, nhưng Tô Vũ đã biết Tiêu Tuyết Ny định làm gì rồi. 

 Chẩn đoán sai! Tiêu Tuyết Ny muốn dùng chẩn đoán sai để che giấu tất cả. 

 Bởi vì nếu bây giờ Tiêu Tuyết Ny đưa ra chẩn đoán sai, thì cũng đã tìm được lý do cho việc Tô Vũ không phẫu thuật, bởi vì bệnh nhân vốn không cần phải phẫu thuật. 

 Mà đến lúc đó, bệnh viện chắc chắn sẽ tiến hành kiểm tra toàn diện, khi ấy nhất định sẽ chứng minh, Tiêu Tuyết Ny nói không sai, bệnh nhân quả thật không cần phẫu thuật. 

 Như vậy, việc có phẫu thuật hay không, dường như cũng không còn quan trọng nữa, bởi vì mạng của Tiểu Thúy coi như đã được cứu rồi. 

 "Tôi biết, lúc đầu, tình trạng của bệnh nhân quả thật rất nguy hiểm, việc sắp xếp phẫu thuật ngay lập tức cũng là hợp lý. Nhưng sau khi tôi xem báo cáo kiểm tra, phát hiện tình trạng của bệnh nhân không nghiêm trọng như vậy, căn bản không cần phẫu thuật, nên mới ngăn cản ông." 

 Khi nói những lời này, giọng điệu của Tiêu Tuyết Ny mang theo chút áy náy. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!