Mà một chàng trai trẻ như vậy, lại có y thuật thần kỳ khó lường, trước đây có một ca bệnh nặng, toàn bộ bác sĩ đông y lẫn tây y trong bệnh viện đều bó tay, sau khi được cậu ta chỉ điểm đôi chút, Tuyết Ny là một kẻ ngoại đạo về y học cổ truyền, lại dùng châm cứu chữa khỏi cho người đó.
Chưa hết, còn có lần trước bệnh cúm chủng mới bao trùm khắp thành phố, tổ chức y tế quốc gia còn thành lập nhóm nghiên cứu chuyên đề để công phá loại cúm mới này, hiệu quả rất ít ỏi. Lại chính là người này đưa cho Tuyết Ny một toa thuốc bị nhiều lão trung y không đánh giá cao, dễ dàng công phá vấn đề nan giải làm đau đầu các chuyên gia học thuật cả nước."
Phùng Chí Viễn tổng hợp một số việc ông ta thấy Tô Vũ khác thường kể lại cho Tiêu Trường Hà.
Tiêu Trường Hà gật đầu nói: "Mấy chuyện này tôi cũng không rõ lắm, Tuyết Ny chỉ nói nó bái sư, tôi cũng không để tâm, tưởng nó chỉ đùa thôi. Không ngờ lại là một thanh niên tài tuấn xuất chúng, đúng là hiếm có khó tìm."
"Đừng vội, đây vẫn chưa phải trọng điểm, anh biết Tô Vũ này đang ở đâu khi bão Lỗ Ni hoành hành không?" Phùng Chí Viễn cố ý thả mồi nói.
"Ở đâu?"
"Hôm nay tôi biết được từ miệng vợ cậu ta, lúc bão Lỗ Ni đi qua, cậu ta đang ở trên biển. Tuy không có bằng chứng trực tiếp chứng minh cậu ta đi Biển Đen, nhưng có thể bình an trở về trong cơn bão lớn như vậy, chẳng lẽ không đáng nghi ngờ sao?" Phùng Chí Viễn nói ra suy đoán của mình.
"Ý anh là nói, người lấy đi thứ trong Biển Đen chính là cậu ta à?" Lúc này sắc mặt Tiêu Trường Hà thay đổi liên tục.
Không chỉ vì kinh ngạc trước việc một người như Tô Vũ lại đi Biển Đen, mà còn có một nguyên nhân nữa là lo lắng cho Tiêu Tuyết Ny.
Bởi vì ông ta cảm thấy nói như vậy, mục đích Tô Vũ tiếp cận cô ấy có vẻ không đơn thuần, bởi vì rất có thể Tô Vũ là người của hai nhà kia, anh đang lợi dụng Tiêu Tuyết Ny.
Ba mươi năm trước, người của ba đại gia tộc đều thèm thuồng những báu vật kỳ lạ trong Biển Đen.
Nhưng ai mà biết chuẩn bị đầy đủ cuối cùng lại rơi vào cảnh thảm bại tổn thất nặng nề.
Lúc đó Tiêu Trường Hà cũng chỉ mới hơn mười tuổi, không cùng cha mình ra biển.
Mà lần đó tổn thất của nhà họ Tiêu cũng nặng nề nhất, để tránh cho nhà họ Tiêu từ đây tuyệt tích ở Hoa Hạ, nên cả nhà dời ra nước ngoài.
Viên Nam Châu được mua từ tay Bạch Nhãn Hạt Tử, được mọi người coi như chìa khóa cũng được mang ra nước ngoài.
Về vụ thảm họa trên biển lần đó, tuy Tiêu Trường Hà không trải qua, nhưng từ căn bệnh cha ông để lại cũng có thể thấy, chắc chắn rất thảm khốc.
Qua lời kể của cha, ông mới biết những người đó đã trải qua những gì trên biển.
Viên Nam Châu đó cũng được Tiêu Trường Hà cất giữ như báu vật, bởi ông tin viên Nam Châu này nhất định rất quan trọng, nó là bằng chứng để có thể quay lại Biển Đen lần nữa.
Nhưng điều ông không biết là, viên Nam Châu này quả thực rất quan trọng, chỉ là ông lại hoàn toàn không biết công dụng của nó.
Khóa nó trong két sắt, điều này khiến Mao Đầu khổ sở mười mấy năm.
Mà bao nhiêu năm qua, cùng với sự lớn mạnh không ngừng của nhà họ Tiêu, có thể nói là của cải đổ về như nước, dần dần khiến nhà họ Tiêu thoát khỏi hàng ngũ giang hồ, bước vào hàng ngũ thượng lưu.
Nhưng Tiêu Trường Hà lại không quên di ngôn của cha, thứ trong Biển Đen, tuyệt đối không phải thứ mà tiền bạc có thể đong đếm được.
Nên nói, lâu như vậy nhà họ Tiêu vẫn luôn im hơi lặng tiếng, nhưng lại không từ bỏ việc quan sát vùng biển đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!