Thực ra, chỉ cần nhìn qua, Tô Vũ đã có thể biết một người có vấn đề về sức khỏe hay không.
Chỉ là lo lắng thái quá thôi, thuyền đi từ từ mới vững. Thật ra anh cũng hy vọng có thể tìm thấy con cổ trùng trong cơ thể Mã Hiểu Lộ, như vậy anh cũng có thể yên tâm.
"Ăn gì bây giờ đây? Em cũng đói rồi." Mã Hiểu Lộ ôm bụng hỏi Tô Vũ. Nói tới đây, Tô Vũ ngồi lại gần, nắm tay Mã Hiểu Lộ rồi lén bắt mạch cho cô.
Gần đây Tô Vũ luôn cảm thấy rất kỳ lạ, đó là cơn đói của Mã Hiểu Lộ dần trở nên khủng khiếp, cho dù ở nhà hay ở ngoài.
Hoàn toàn không giống lượng ăn của một cô gái có thân hình đẹp. Thường thì cô có thể ăn phần cơm của hai người.
Phải nói lúc đầu khi Tô Vũ khai thông kinh mạch cho Mã Hiểu Lộ, cơ thể thoải mái nên tăng cảm giác thèm ăn là bình thường. Nhưng sau thời gian dài như thế.
Cũng không thấy cô tăng cân, cũng không giảm lượng ăn, khiến Tô Vũ hơi lo lắng.
Tuy nhiên, nhìn mạch tượng không thấy có gì bất thường, để Mã Hiểu Lộ khỏi lo lắng, Tô Vũ buông tay cô và hỏi: "Vậy em muốn ăn gì?"
"Phi Phi, lần trước chúng mình đi nhà hàng nào đó nhỉ, tôi quên tên rồi. " Mã Hiểu Lộ vươn cổ hỏi Triệu Phi Phi đang ngồi gần đó.
"Lần nào cơ?" Triệu Phi Phi vẫn đang cúi đầu xem hình chụp hôm nay.
"Lần đó, cô bảo không muốn có con nữa, lần chúng mình cùng đi đấy." Mã Hiểu Lộ nói thẳng nên khiến Triệu Phi Phi vô cùng xấu hổ, thật sự muốn ném cái điện thoại trong tay qua cho cô.
Cô ấy trợn mắt nhìn Mã Hiểu Lộ nói: "Tiên Thảo Đình, đừng tưởng chỉ vì cô là sếp tôi thì tôi sợ cô, đợi tôi về sẽ xử cô thế nào đây."
"Đúng rồi, chính là Tiên Thảo Đình, chúng ta đi ăn ở đó đi." Mã Hiểu Lộ trốn sau lưng Tô Vũ gật đầu nói.
"Không phải chứ, cô dẫn chúng tôi đi còn được, nhưng nếu Triệu Mộng Nhã cũng đi, chắc chắn quán nhỏ đó sẽ bị fan cuồng phá sập mất." Lục An Kỳ nhún vai nhắc nhở, trong nhóm chúng ta còn có một ngôi sao đỏ rực, chỉ cần đi bộ trên đường cũng gây tắc đường rồi.
"Đúng vậy, dẫn theo đứa con ghẻ thật phiền phức." Do đã quen thuộc nên Mã Hiểu Lộ nói chuyện với Triệu Mộng Nhã giống như nói chuyện với bạn thân vậy, có thể nói bất cứ điều gì.
"Cô nói gì vậy? Tôi không quan tâm đâu, hôm nay ai cũng không được bỏ rơi tôi cả, cho dù là đi ăn hàng quán ven đường, tôi cũng nhất định phải đi theo." Triệu Mộng Nhã cũng đùa giỡn làm bộ bất đắc dĩ, không hề có dáng vẻ ngôi sao gì cả, thậm chí còn nhắc tới hàng quán ven đường.
Nói tới đây, Mã Hiểu Lộ vỗ tay nói: "Đúng rồi, lần trước nhà hàng Nhất Phẩm Tiên, lần chúng ta liên hoa đó, các cô còn nhớ không, tôi cảm thấy cũng không tồi, vừa gần bờ biển, ăn no rồi còn có thể ngắm biển, mà cũng ít người, Triệu Mộng Nhã sẽ không bị vây xem như thú cưng."
Mọi người đều đồng ý với đề xuất của Mã Hiểu Lộ, Chu Triết cười nói: "Được, vậy tôi sắp xếp ngay, đặt chỗ xong chúng ta qua ngay."
"Gần đây em có cảm thấy khó chịu ở đâu không?" Tô Vũ nhìn Mã Hiểu Lộ hỏi một cách có vẻ vô ý nhưng thực chất là có ý.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!