Việc này, Tô Vũ có thể coi là có liên quan đến mình, tiếp theo là xem Thẩm Ngạo nên xử lý thế nào.
"Ông chủ Từ, tôi nói chứ, ông nghỉ dưỡng ở Tân Hải này hay sao thế? Không định về nữa hả?" Trên hành lang bệnh viện, Tô Vũ vừa đi vừa nói với Từ Thiên Thành ở bên cạnh.
Từ Thiên Thành xua tay nói: "Uầy, chuyện ở chỗ tôi không rối ren như hội trưởng Thẩm đâu, phần lớn công việc tôi đều giao cho thằng nhóc ở nhà xử lý, tôi cũng nhàn rỗi, có thể tập trung hoàn thành những việc anh Tô giao phó."
Từ Thiên Thành không hổ là một người tinh ranh, nói chuyện rất khéo léo, một lời hai nghĩa.
Một là, trực tiếp báo cho Tô Vũ biết tình hình ở Thượng Nhiêu tốt hơn nhiều so với Tân Hải, gián tiếp khiến Tô Vũ có thể yên tâm. Dù sao thì ở phía Thẩm Ngạo cũng xảy ra rắc rối lớn như vậy, khiến ông ta có lợi thế hơn.
Hai là, giới thiệu con trai mình là Từ Nguyên với Tô Vũ, để Tô Vũ biết con hơn cha là nhà có phúc, về sau việc kinh doanh ở Thượng Nhiêu sẽ là xí nghiệp gia tộc của nhà họ Từ, được con ông ta kế thừa.
Tô Vũ gật đầu, dù không rõ tình hình cụ thể ở Thượng Nhiêu ra sao, thực ra anh cũng không rảnh rỗi đi cải trang vi hành.
Tuy nhiên, qua vài lần xảy ra chuyện, cách Từ Thiên Thành xử lý thực sự rất điêu luyện thành thạo, năng lực làm việc quả thực xuất sắc, cộng thêm hiện tại do có Diêm Đan Dương góp vui, thêm cả bản thân anh cũng cho họ đủ lợi ích.
Tô Vũ thật sự không tìm ra lý do gì mà khiến Từ Thiên Thành làm việc không hết mình.
"Những việc giao cho ông, xử lý thế nào rồi?" Tô Vũ đi đến cuối hành lang, chắp hai tay sau lưng đứng trên ban công ngắm toàn cảnh thành phố.
Từ Thiên Thành hơi sợ độ cao, ông ta cũng không dám đứng gần giống như Tô Vũ, run rẩy đứng cách lan can thật xa nói: "Những việc anh Tô giao, tôi không dám chậm trễ. Lần trước, ngài bảo tôi mang thư đến Lục Hợp Môn, tôi đã mang đến và trực tiếp nói với thanh đường chủ của Lục Hợp Môn là Hồng Hầu Lượng.
Không chỉ thế, sau đó tôi cũng không rảnh rỗi, sau khi đưa tin, tôi liên tục dò la tình hình của Lục Hợp Môn, chính là hôm qua tôi nhận được một tin chắc chắn. Lục Hợp Môn rất coi trọng chuyện này, để đảm bảo không có sơ sót, nghe nói Lục Hợp Môn quyết định giao việc này cho thanh đường chủ Hồng Hầu Lượng xử lý."
Tô Vũ không rõ một đường chủ của Lục Hợp Môn có ảnh hưởng như thế nào, nhưng anh có một chút hứng thú với Hồng Hầu Lượng.
Bởi vì suốt thời gian qua, sau khi biết Ngô Tú Phong chết, Lục Hợp Môn vẫn không có động thái gì, chắc chắn là đang dò la tin tức.
Sau thời gian dài như vậy, dù thế nào họ cũng phải điều tra ra manh mối về Tô Vũ. Tạm thời không nói cái khác, chỉ riêng nguyên nhân cái chết của Ngô Tú Phong, họ phải biết rõ hơn ai hết.
Có thể khiến Ngô Tú Phong chết mờ ám như vậy, họ cũng biết Tô Vũ không đơn giản. Biết vậy mà Hồng Hầu Lượng vẫn dám tới, đủ khiến Tô Vũ tò mò một phen.
"Ồ, Hồng Hầu Lượng là người thế nào? Ông biết rõ không?" Tô Vũ hỏi với vẻ hứng thú, có cái gọi là biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.
Mặc dù Tô Vũ không coi Hồng Hầu Lượng ra gì, nhưng hiểu rõ vẫn tốt hơn, tránh đánh giá quá cao đối phương.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!