Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyền Nhân Thần Y - Tô Vũ (FULL)

Hơn nữa, bán thuyền rồi thì cả nhà ở đâu chứ?

Hà Hoành Vĩ thực sự đã nhận ra vấn đề này từ lâu rồi, anh ta không muốn làm liên lụy hai mẹ con nữa, nên trước đó anh ta đã đề nghị ly hôn với Lưu Lâm.

Mặc dù Lưu Lâm không đẹp lắm, nhưng dù sao cũng mới 30 tuổi, còn trẻ, tìm người để lập gia đình không khó.

"Lâm Lâm, người này anh thấy cũng không tệ, anh không muốn làm liên lụy đến hai mẹ con nữa..." Hà Hoành Vĩ chưa dứt lời, Lưu Lâm đã cắt ngang.

"Anh đừng nói lung tung! Chỉ cần em còn thở, em sẽ không bao giờ rời xa anh, không bao giờ." Nói xong, đôi mắt Lưu Lâm lại đỏ hoe.

Hà Hoành Vĩ 15 tuổi đã theo cha ra lênh đênh trên biển.

10 năm trước, Hà Hoành Vĩ đã cứu Lưu Lâm thoát khỏi tay cướp biển, lúc đó gia đình cô ta đã chết hết dưới tay cướp biển.

Ban đầu cô ta nghĩ cuộc đời mình cũng nên dừng lại từ khoảnh khắc đó, nhưng Hà Hoành Vĩ đã liều mạng cho cô ta cơ hội sống lần thứ hai.

Vì vậy, dù thế nào đi nữa, mạng sống này là do Hà Hoành Vĩ cứu, cô ta không thể rời xa người đàn ông này, nhất là lúc này.

"Anh yên tâm, em còn cách, người này đã đồng ý sẽ cứu giúp chúng ta mà." Nói rồi, Lưu Lâm lau nước mắt bước ra ngoài.

Vừa lúc Tô Vũ cũng bước vào, hai người nhìn nhau, Tô Vũ nhận ra vẻ cầu khẩn trong mắt cô ta.

"Anh Tô, trước đó anh có nói, tôi có thể giúp anh việc gì đó phải không? Anh nói đi, chỉ cần tôi làm được, tôi sẵn sàng làm, chỉ xin anh cứu chồng tôi." Lưu Lâm quả quyết nói với Tô Vũ.

Tô Vũ buông điện thoại xuống, mỉm cười đáp: "Đúng vậy, chính xác hơn là tôi muốn cô bán cho tôi một thứ, dĩ nhiên ngoài việc đồng ý sẽ cứu chồng cô, cô có

thể định giá thứ đó bao nhiêu tùy ý."

Lưu Lâm sửng sốt, trên chiếc thuyền này còn thứ gì đáng giá sao? Trong mắt cô ta, ngoài đồ đồng nát sắt vụn thì không còn gì cả.

Cô ta suy nghĩ một lúc rồi nảy ra ý nghĩ mạnh bạo, có lẽ chỉ có bộ phận trong người cô ta mới đáng giá để Tô Vũ đưa ra mức giá như vậy.

Lưu Lâm nuốt nước bọt và nói: "Thứ gì vậy, anh cứ nói đi."

Khi tới đây, Tô Vũ đã quan sát kỹ rồi, thứ anh muốn ở ngay đống đồ đạc bên cạnh tấm bạt.

Tô Vũ chỉ tay và nói: "Thứ tôi muốn ở đó."

Lưu Lâm đờ người ra, không biết là mình đang mơ hay Tô Vũ có vấn đề về đầu óc.

Những thứ đó toàn rác rưởi không ai thèm lấy, Tô Vũ muốn tìm cái gì chứ?

Lưu Lâm bước tới, bắt đầu lục lọi trong đống đồ và cầm lên hỏi từng thứ mà cô nghĩ còn có chút giá trị, nhưng Tô Vũ lắc đầu từ chối tất cả.

Khi Lưu Lâm lục lọi đống đồ, một cái hộp đá đen nhỏ bằng bàn tay nằm trên tấm sắt của thuyền.

Tô Vũ nhíu mày, ánh tím loé lên trong mắt, chỉ vào cái hộp và nói: "Đó chính là thứ tôi cần tìm."

Lưu Lâm nhặt cái hộp đá ướt át trên tấm sắt, đi tới trước mặt Tô Vũ hỏi: "Anh chắc là thứ này sao?”

Tô Vũ gật đầu, sau đó Lưu Lâm nói: "Trong đây không có gì cả, chỉ có ba chiếc lá cây khô. Lúc chạy thoát khỏi tay hải tặc, nó vướng vào lưới cá cùng tôi. Tôi coi nó như một thứ tín ngưỡng, cảm thấy nó đã cứu tôi, nên tôi giữ lại từ đó đến giờ, nếu có ích với anh thì anh cứ lấy đi."

Tô Vũ đưa hai tay ra nhận lấy cái hộp, mặc dù vẫn chưa biết bên trong là thứ gì.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!