Tô Vũ dở khóc dở cười trước ánh mắt thiển cận của Trần Phúc, anh vỗ bả vai Chu Triết nói: "Cậu nhớ cho kỹ, sau này mặc kệ lợi nhuận bao nhiêu thì đều chi cho ông ta mỗi tháng 100 ngàn thôi, biết không?"
“Cái gì? Cậu có âm mưu gì đúng không, tôi cứ cảm thấy là lạ.” Trần Phúc cau mày hỏi.
Sau đó Tô Vũ đứng ở giữa hai người nói: "Bây giờ để tôi giới thiệu với hai người, đây là Chu Triết, tổng giám đốc của công ty đầu tư Vũ Lộ, cậu ta rất quan tâm đến phương thuốc giảm cân trên tay ông, cậu ta có ý định quảng bá loại thuốc này mở rộng đến toàn quốc, thậm chí là toàn thế giới, nói chuyện đi."
Sau khi nói xong, hai người bắt tay lẫn nhau, Tô Vũ vừa nói là cả nước và toàn thế giới khiến Trần Phúc bối rối, sau khi bình tĩnh lại, Trần Phúc nói: "Không phải chứ, cậu muốn loại thuốc này được sản xuất hàng loạt và bán trên thị trường toàn quốc sao?"
Cho dù Trần Phúc có ngốc thế nào đi nữa thì ông ta cũng biết, lợi nhuận khi đưa ra thị trường trên toàn quốc chắc chắn có thể dùng từ “mỗi ngày tiền vào như nước”. Nhưng đồng thời, ông ta cũng biết, đây đâu phải là chuyện có thể giải quyết chỉ trong một hai câu, ông ta không biết làm ăn nên chưa bao giờ nghĩ đến kế hoạch hoành tráng như vậy.
"Anh Tô, công việc kinh doanh lớn mà anh nói với em chính là thuốc giảm cân sao?" Chu Triết cũng hỏi với vẻ nghi ngờ tương tự.
Chu Triết vẫn chưa biết về tác dụng của thuốc và một số tác dụng phụ của nó. Nhưng mà có mấy lời anh ta nhất định phải nói rõ trước: "Anh Tô, đầu tư những thứ khác thì em cảm thấy còn có thể thử một chút, thế nhưng loại thuốc này không phải chuyện đùa đâu, không chú ý sẽ xảy ra tai nạn chết người. Hơn nữa cục giám sát dược phẩm, cục giám sát chất lượng gì gì đó, kiểm soát dược phẩm tương đối nghiêm ngặt, em cảm thấy tính khả thi còn cần phải được nghiên cứu thêm.”
Tô Vũ gật đầu nói: "Cái này tôi biết, chờ một chút nữa sẽ có người giải quyết những chuyện này, bây giờ việc cậu cần làm chính là cân nhắc quy mô sản xuất lần đầu, đồng thời thảo luận về nguyên vật liệu cùng với một ít giám sát gia công với Trần Phúc, dù sao ông ta mới là chủ sở hữu sáng chế."
Tiêu Tuyết Ny làm việc ở bệnh viện, hẳn là có thể giải quyết được mối lo ngại trước đó của Chu Triết. Về phần trực tiếp đưa quyền sáng chế cho Trần Phúc, đó là lúc trước Tô Vũ đã hứa với ông ta sẽ kiếm tiền, hơn nữa trong khoảng thời gian này Trần Phúc đối xử với anh cũng không tệ, cho nên ông ta xứng đáng có được những thứ này.
Tô Vũ trực tiếp giao bằng sáng chế của đơn thuốc này cho Trần Phúc, tính ra cũng được coi là xứng đáng với ông ta.
Nhưng cho tới bây giờ Trần Phúc cũng chưa từng tiếp xúc qua những thứ này, lại không biết nên làm cái gì bây giờ.