Không biết là do không lo lắng cho bản thân, hay là do tin tưởng tuyệt đối vào Tô Vũ, Mã Hiểu Lộ vỗ ngực nói: "Không cần phải đợi đến Yến Kinh tìm thần y kia nữa, có anh ấy là được rồi."
Nói xong, Mã Hiểu Lộ chỉ tay về phía Tô Vũ.
Trước đó Tô Vũ đã nói, muốn trừ khử cổ trùng trong người cô ta không khó, nhưng lúc đó Triệu Mộng Nhã thực sự không hy vọng nhiều, nghĩ rằng Tô Vũ chỉ nói cho oai thôi.
Adv
Nhưng bây giờ Mã Hiểu Lộ lại nói lại điều đó, không khỏi khiến Triệu Mộng Nhã tin tưởng hơn vài phần.
"Ý cô là anh ấy thực sự có cách à?" Rõ ràng Triệu Mộng Nhã vẫn còn hoài nghi, chuyện như vậy quả thực khó tin nếu không nhìn thấy tận mắt.
Dù sao vì căn bệnh này mà cô ta đã đi khắp các bệnh viện lớn trong nước mà vẫn không tìm ra nguyên nhân.
Adv
Sau cùng mới biết đó là Băng Linh Hàn Tàm từ Thân Diễm Hà ở Yến Kinh, nhưng Thân Diễm Hà cũng không có cách, chỉ nói sẽ cố gắng hết sức thôi.
"Anh ấy chắc chắn có cách mà, tôi nói cho cô biết, anh ấy là thần đấy, cô cứ yên tâm, nếu anh ấy không cứu được cô thì tôi nhất định sẽ xử lý anh ấy." Mã Hiểu Lộ cam đoan với Triệu Mộng Nhã.
Ban đầu năm người ngồi cùng một ghế sofa dài, vừa nói đến chủ đề này, Mã Hiểu Lộ lại dịch sát về phía Tô Vũ, kéo cánh tay anh kéo anh lại gần.
"Làm gì vậy? Có chuyện gì bí mật muốn nói với anh à?" Tô Vũ nhìn Mã Hiểu Lộ làm ra vẻ chăm chú lắng nghe.
"Anh nói đi, anh biết bệnh của cô ấy phải không?"
Tô Vũ gật gật đầu không phủ nhận.
Mã Hiểu Lộ tiếp tục hỏi: "Vậy anh có cách chữa trị cho cô ấy phải không?"
Tô Vũ lại gật đầu.
Mã Hiểu Lộ giật mạnh cánh tay Tô Vũ: "Thế thì mau chữa cho cô ấy đi chứ."
Tô Vũ cười cười, quay sang nhìn Mã Hiểu Lộ nói: "Em tưởng bệnh nhân nào anh cũng chữa à, vậy thì anh mệt chết mất, hơn nữa anh chữa bệnh rất đắt đấy."
Bên này, Triệu Mộng Nhã thấy có hy vọng, định mở miệng nói dù bao nhiêu tiền cũng đồng ý thử, miễn là chữa được bệnh, nếu trong phạm vi mà cô ta có thể chịu được thì cô ta đều chấp nhận. Dù sao thì bao năm qua cũng để dành được không ít tiền.
Chỉ có điều Triệu Mộng Nhã chưa kịp nói gì thì đã thấy toàn bộ khuôn mặt của Tô Vũ dần dần vặn vẹo.
Bởi vì Mã Hiểu Lộ đã đặt tay lên eo anh và đang cười uy hiếp anh.
“Bây giờ cứu không? Anh muốn bao nhiêu tiền hả?” Mã Hiểu Lộ nhìn Tô Vũ nói.
“Cứu... Cứu, em buông tay ra trước đi.” Mã Hiểu Lộ buông tay ra, Tô Vũ xoa xoa hông mình.
Sau đó thấy Triệu Mộng Nhã giơ ngón tay cái lên: "Cô giỏi thật!”
Đúng lúc này, Tần Thiên Nam từ trên một chiếc xe du lịch đi xuống, đi theo phía sau đương nhiên chính là gia đình bà ngoại Tô Vũ.
Trương Cầm đang cẩn thận dìu Lương Dịch Phương từ trên xe xuống, Tô Vũ vội vàng đứng dậy đi ra ngoài.
Hai đứa nhỏ vừa xuống xe đã hưng phấn nhảy lên nhảy xuống, Tần Thiên Nam liên tục kêu bọn chúng chú ý an toàn.
"Anh Tô, tôi đã mời người nhà của ngài tới đây, ngài xem bây giờ chúng ta vào ngồi xuống đi." Tần Thiên Nam đi tới bên cạnh Tô Vũ cúi đầu thật sâu nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!