“Dù Y Minh Nguyệt là thương hiệu kết hợp của Phong Hoả và Sâm Uy, nhưng về bản chất thì vẫn là một thương hiệu mới. Cá nhân tôi thấy tổng giám đốc Liễu vẫn chưa đưa ra mức lợi nhuận thoả đáng”.
“Các doanh nghiệp khác thế nào thì tôi không biết, nhưng chuỗi cửa hàng Tô Lan nhà tôi sẽ không hợp tác. Nếu tổng giám đốc Liễu có thể nâng mực lợi nhuận lên tám mươi phần trăm thì có lẽ tôi còn suy xét”.
Người phát biểu không phải ai khác, mà chính là Lâm Đề!
Nhường tám mươi phần trăm lợi nhuận.
Thế mà cũng dám nghĩ!
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, đại khái đã biết Lâm Đề làm vậy là cố ý gây khó dễ.
Đúng là sản phẩm hàng hiệu trong ngành thời trang có lợi nhuận siêu khủng thật.
Nhưng lợi nhuận đó là thành quả của rất nhiều quá trình.
Hiện giờ, Y Minh Nguyệt mới thành lập, hơn nữa riêng tiền sửa sang một loạt các quầy hàng thôi đã là con số trên trời rồi.
Nếu nhượng tám mươi phần trăm lợi nhuận cho các cửa hàng thì Y Minh Nguyệt cần bao nhiêu vốn để tung ra thị trường đây? Hơn nữa, họ đã quyết định bán hàng không lãi xuất, tiền đã không thể quay vòng, nếu không có tiềm lực kinh tế tốt thì chắc chưa đến một năm, nhãn hiệu này sẽ phải đóng cửa.
Cách xâm chiếm thị trường của Liễu Y Y là chuẩn bị nhường lãi xuất để đổi lấy gian hàng, nhưng điều ấy không có nghĩa là cô đồng ý nhường mức cổ phần cao đến mức chết người ấy.
“Anh Lâm, anh không thấy mình nói vậy rất trẻ con sao?”, Liễu Y Y nhìn từ trên sân khấu xuống.
Lâm Đề nhún vai rồi khinh thường nói: “Thế thì sao chứ? Tóm lại, nếu cô không đồng ý điều kiện này thì Y Minh Nguyệt đừng hòng có mặt trong chuỗi cửa hàng của Tô Lan”.
Trước đó, Lâm Đề muốn tán đổ Liễu Y Y nên đương nhiên cô muốn gì anh ta cũng đồng ý.
Nhưng giờ bố của con gái Liễu Y Y đã quay về rồi thì còn gì để nói nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!