Từ Khang Niên đã hiểu ra, “Cậu không hề có ý đi tìm viện binh, mà cố ý nói vậy để Giang Lệ e dè cậu hơn?”
Tôn Hàn mỉm cười, “Tạm thời không làm gì khác được, chỉ có thể làm mấy chuyện nhỏ nhặt này quấy rầy tâm trạng của Giang Lệ thôi”.
Từ Khang Niên vốn rất có tầm nhìn. Ông ấy cũng biết, nếu Tôn Hàn thực sự tìm cậu ấm đứng đầu Thượng Kinh để hợp tác, tuy phải trả cái giá rất lớn, nhưng sẽ có năm phần thắng trong cuộc chiến này.
Hơn nữa, tập đoàn Thiên Tử cũng giống như tập đoàn Cửu Thành của họ, không thể để thua.
Giang Lệ chắc chắn sẽ đề phòng!
Tôn Hàn, như đang đi một nước cờ.
“Có rất nhiều người trong Thiên Cửu môn đang phàn nàn về cậu, cho rằng cậu là người vô dụng. Đám người đó đúng là thiển cận. Bọn họ làm sao hiểu được cậu kia chứ”.
Tôn Hàn chẳng mảy may quan tâm, “Có đôi khi chính tôi còn không hiểu nổi mình, họ phàn nàn cũng là lẽ thường. Đi bước nào tính bước ấy vậy. Đến cuối cùng, thua là thua mà thắng là thắng, cứ bình tâm đối mặt thôi. Ông lo lái xe đi”.
“Vâng!”
Việc Giang Lệ tranh giành lợi ích ở Tây Nam, dù thắng hay thua, cũng chỉ gây ra ảnh hưởng tạm thời cho Tây Nam mà thôi. Khi qua rồi, mọi thứ sẽ lắng xuống, nên thế nào thì sẽ thế ấy.
Nhưng nếu thua trận, Thiên Cửu môn sẽ phải phụ thuộc vào Giang Lệ.
Còn nếu Giang Lệ thua, thì trong vòng ít nhất mười năm tới, Thiên Cửu môn sẽ không gặp nguy cơ nữa.
Thành sự tại nhân, mưu sự tại thiên.
Chuyện thắng thua không do Tôn Hàn hay Giang Lệ một mình quyết định.
Chờ xem kết quả thôi.
Chuyện này tạm thời chưa đáng lo ngại.
Nửa tháng tiếp theo, tình hình các sản nghiệp lớn của Thiên Cửu môn vẫn không hề khả quan, mọi mặt đều bị kìm hãm.
Đừng nói đến kiếm tiền, vận hành thôi cũng đã nảy sinh vấn đề.
Sản nghiệp thuộc lĩnh vực giải trí gần như đã bị xóa bỏ.
Tôn Hàn tạm thời không quản lý chuyện kinh doanh, chỉ lệnh cho những người đứng đầu các bộ rằng dù việc làm ăn có tốt hay không, thì lương bổng trả cho cấp dưới không được phép thiếu một xu nào, có như vậy mới ổn định được lòng người.
Người ta thường nói, con người đến với thế giới này, những gì cần làm chính là sống tiếp.
Bây giờ chuyện duy nhất mà Tôn Hàn cần làm, chính là giúp những người thuộc cấp trung và thấp của Thiên Cửu môn được sống tiếp. Người dưới có thể sống tiếp, bụng sẽ không bị đói, lòng người vẫn mới vững vàng.