Đang ngồi theo dõi, Lý Hắc Tử cảm thấy tức giận vô cùng, với tính cách này mà dám tự xưng mình là Long vương, sao không đổi tên thành sâu bọ luôn đi.
Nhưng những người khác không hề thấy mất mặt. Đối thủ là Lệ Lận đấy, thân thủ của anh ta vào năm mười sáu tuổi đã chẳng có ai áp chế được ngoại trừ Phó Văn Húc.
Bây giờ anh ta không cần phải mạnh hơn, chỉ cần không yếu hơn ngày xưa là đủ rồi.
Đối phương đã nói nếu sau ba chiêu vẫn không đánh chết được ông ta thì sẽ nhận thua, cũng có nghĩa là, sẽ đánh chết ông ta trong vòng ba chiêu!
Tô Vấn Long không nhận thua, chẳng lẽ chờ bị đánh chết sao?!
“Lý Nam, ra trận đi!!”, Lý Hắc Tử gào lên với một thuộc hạ.
Thuộc hạ bị gọi tên lập tức mặt ủ mày chau, “Ông Lý à, tôi…”
“Tôi bảo cậu ra thì ra đi, chẳng lẽ lệnh của tôi mà cậu cũng dám không nghe?”
Không còn cách nào khác, Lý Nam đành cắn răng bước ra, nhìn Lệ Lận ở phía đối diện mà hai chân run rẩy.
Đây là người nổi tiếng tàn nhẫn của Thiên Cửu môn cách đây mười mấy năm đấy!
Lệ Lận vẫn cất lên câu nói đanh thép ấy, “Cũng giống như Tô Vấn Long, tôi chỉ tung ra ba chiêu, chỉ cần cậu không chết, tôi sẽ nhận thua!”
Ngay lập tức, Lý Nam càng hoảng sợ hơn.
Đây rõ ràng là muốn đánh chết cậu ta mà!
Lý Nam bất giác muốn nhận thua. Nhưng thấy sắc mặt sa sầm của Lý Hắc Tử, rốt cuộc cậu ta vẫn không dám trực tiếp đầu hàng, đành cắn răng bày ra tư thế sẵn sàng nghênh chiến.
Hơn hai mươi người đang đổ dồn ánh mắt vào võ đài.
Lệ Lận cười khẩy, “Có can đảm đấy, chỉ không biết năng lực đến đâu thôi”.
Rồi ngay sau đó, Lệ Lận đã giậm một bước về phía trước, bước chân ấy tựa như tiếng rồng kêu hổ gầm.
Soạt soạt soạt!
Bước chân của Lệ Lận càng lúc càng nhanh. Chỉ trong một nhịp thở, anh ta đã lao thẳng đến trước mặt Lý Nam và tung ra một cú đấm cực kỳ gọn ghẽ.
Tốc độ cực nhanh, lực mạnh khủng khiếp.
Rầm!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!