Rõ ràng bọn họ đã chờ hai người Tôn Hàn từ lâu.
Tôn Hàn thờ ơ đáp: "Dẫn đường đi".
Tôn Hàn và Thẩm Tri Thu được tay vệ sĩ nọ dẫn lên tầng sáu.
Có một điều rất thú vị, vẫn là gian phòng lần trước.
Chỉ khác là lúc này trong phòng có thêm một người nữa, đương nhiên là Thân An Hoa lúc này vẫn còn đang băng bó.
"Ông Lý, chính là hắn, hắn chính là Tôn Hàn!"
Nhìn thấy Tôn Hàn, Thân An Hoa giận dữ tột độ.
Không chỉ cướp người phụ nữ của gã mà còn đánh gã đến mức này.
"Oan có đầu nợ có chủ. Nếu cậu ta đã đắc tội với cậu thì cứ trả lại như vậy, không cần nể mặt tôi", Lý Hắc Tử tay cầm một ly rượu vang, trong lòng ôm một cô gái, không kiềm chế nổi sự đắc ý mà bật cười.
Ở trên hành lang có rất nhiều thuộc hạ của ông ta.
Có câu này của Lý Hắc Tử, Thân An Hoa vô cùng yên tâm. Gã đứng bật dậy đánh giá Tôn Hàn một lượt rồi quát: "Họ Tôn kia, lần này mày đúng tự dẫn xác vào chỗ chết!"
"Ở trong câu lạc bộ Bác Nạp này, mày có tin kể cả tao giết mày ở đây thì thần không biết quỷ không hay không?"
Thẩm Tri Thu thấy đám thuộc hạ kia dàn trận như vậy thì sợ đến nỗi mặt tái xanh đi, toàn thân run bần bật.
Tôn Hàn đứng bên cạnh cửa, khinh bỉ lắc đầu đáp: "Thân An Hoa, nếu mày nói lão già đang chống lưng cho mày dám giết tao thì may ra tao mới hơi tin một chút. Còn mày, có cho hai lá gan cũng không dám động vào tao".
"Tao..."
Thân An Hoa bị chặn họng, gã thực sự không có cái gan đó nhưng cũng không thể tỏ ra mình yếu thế được nên gã hống hách đáp: "Cho dù tao không giết mày thì cũng phải đánh cho mày tàn phế! Giờ cho mày một cơ hội, quỳ xuống dập đầu cầu xin tao tha mạng, chủ động đưa Thẩm Tri Thu đến cho tao thì tao sẽ nhẹ tay với mày một chút!"
Nói thật, Thân An Hoa chỉ muốn dạy cho Tôn Hàn một bài học. Còn việc đánh gãy chân gãy tay thì gã cũng không có gan.
Còn Thẩm Tri Thu thì gã quyết phải giành lấy bằng được.
Thân An Hoa cho rằng, đã bày trận ra thế này rồi thì Tôn Hàn không thể không sợ.
Có điều, trên mặt Tôn Hàn chẳng có vẻ gì là sợ hãi. Đối với đám thuộc hạ của Lý Hắc Tử đang bu kín bên ngoài, anh coi chẳng khác gì không khí.
Thậm chí, Tôn Hàn còn chẳng có hứng đếm xỉa đến Thân An Hoa. Anh nhìn sang Lý Hắc Tử với vẻ đùa cợt nói: "Đường đường là một trong ba Tây Nam Tam Vương mà lại giở thủ đoạn hạ lưu này sao? Quả là khiến người ta phải thất vọng".
Thấy Tôn Hàn đứng trước Lý Hắc Tử mà vẫn bình tĩnh như vậy, Thân An Hoa cảm thấy có chút hoang mang.