Lúc này, Tôn Hàn đã đến tỉnh Tây, việc anh muốn làm đầu tiên đương nhiên là thu gom thế lực của Thiên Cửu Môn.
Trong đó, Tả Quân chính là một ví dụ điển hình.
Còn trận đấu tranh trực diện giữa Tôn Hàn và Tô Vấn Long cùng Lý Hắc Tử chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Trong lúc này, việc mà hai người trên muốn thấy nhất chính là nội bộ Thiên Cửu Môn lục đục.
Nghe thấy vậy, Từ Khang Niên mới thấy yên tâm, ông ta chỉ sợ công tử nhất nhất làm theo ý mình muốn đối đầu với Thẩm Vấn thì nguy to.
Nhỡ đâu chẳng những không thu phục được ám bộ của Thẩm Vấn, mà còn khiến ông ta trở mặt là lớn chuyện ngay.
Tôn Hàn ngắm nhìn thành phố rồi lại thở dài nói: “Có câu muốn yên việc nước thì phải ổn việc nhà đã! Tôi thấy không cần thiết phải phiền phức như vậy, nếu tôi có thể thu phục được Tô Vấn Long và Lý Hắc Tử trong một thời gian ngắn thì Thẩm Vấn và Kim Thất Lạc sẽ không còn tư cách hò hét trước mặt tôi nữa”.
“Hai lão già này không dễ đối phó đâu, chỉ còn cách thương lượng trong hoà bình thôi”.
“Mỗi tội Giang Lệ sẽ không cho tôi nhiều thời gian đến vậy”.
Đúng là rắc rối thật!
Dục tốc bất đạt, đồng thời còn dễ phát sinh tai hoạ.
Nhưng anh không có nhiều thời gian để tiến hành từng bước nữa.
Phải nhanh chóng giải quyết việc trước mắt mới được.
Từ Khang Niên cũng không biết đưa ra kiến nghị gì cho Tôn Hàn về mảng này nên chỉ biết nghe lệnh thôi.
Tôn Hàn cũng không trông cậy gì vào ông ta nên chợt quay lại nói: “À, tôi nghe nói cô cháu gái mà Kim Thất Lạc yêu quý nhất sắp đón sinh nhật hai mươi tuổi, có đúng vậy không?”
“Là ngày mai đấy ạ”, Từ Khang Niên đáp.
Kim Thất Lạc là ông trùm thương nghiệp đứng đầu tỉnh Tây, chắc chắn ngày sinh nhật của cháu gái ông ta sẽ rất được chú ý.
Nên chuyện này cũng không có gì là bí mật ở đây cả.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!