Vào thời điểm then chốt này mà Hàn Hướng Đông còn không chịu phục tùng anh thì e là Thiên Cửu Môn coi như đi tong.
"Tôi hiểu rồi, sau này sẽ phải nhờ vào anh nhiều rồi, chuẩn bị cho tốt nhé! Giang Lệ còn không tới hai tháng nữa sẽ xuống phía Nam. Đến lúc đó sẽ là một cuộc chiến khó khăn!", Tôn Hàn nói giọng như đang tự chế giễu bản thân.
"Phá Quân đi theo cậu chủ, nếu có việc gì cần cậu có thể tìm Phá Quân!"
Hàn Hướng Đông nói rồi cũng rời khỏi phòng họp.
Đến lúc này, trong căn phòng họp rộng lớn chỉ còn lại Tôn Hàn và Từ Khang Niên.
Tôn Hàn đứng dậy, đi về phía ô cửa sổ sát đất, châm một điếu thuốc, cau mày nhìn xuống thành phố rộng lớn hơn Giang Châu rất nhiều lần này. Sau đó, anh đột nhiên cất tiếng hỏi: "Ông cảm thấy tình cảnh của tôi bây giờ ra sao?"
"Khó khăn trùng trùng", Từ Khang Niên bối rối nói tiếp: "Cậu chủ, tôi đã tới đây một thời gian rồi. Tôi cũng cơ bản hiểu được tính tình Kim Thất Lạc này ra sao. Ông ta có năng lực, cũng là huyền thoại của giới kinh doanh".
"Nhưng có một đặc điểm, ngạo mạn! Ông ta vô cùng ngạo mạn, thậm chí tôi cảm thấy sự ngông cuồng đó còn hơn cả Tây Nam Tam Vương!"
"Lần trước tôi từng gặp ông ta một lần ở đám tang, nhưng lúc đó không nhận ra điều gì. Cũng phải thôi, lúc đó tất cả mọi người đều dồn sự chú ý vào Giang Lệ, không ai để ý tới ai. Chỉ là không ngờ đã đến thời khắc sinh tử thế này rồi, Giang Lệ đã tuyên bố sẽ xuống phía Nam, vậy mà ông ta vẫn còn tâm trạng để tranh chấp nội bộ".
Từ Khang Niên phỏng đoán: "Có lẽ là do bọn họ cho rằng cậu chủ không đủ tư cách quyết chiến với Giang Lệ!"
"Có lẽ vậy", Tôn Hãn khẽ nhếch miệng hỏi: "Còn Thẩm Vấn thì sao? Ông có cảm nhận thế nào về người này?"
"Từ khi tới đây tôi chưa gặp ông ta, có điều nghe nói Thẩm Vấn trông thì nho nhã nhưng thực ra lại vô cùng kiêu căng. Như thể dưới gầm trời này không ai có thể khiến ông ta nể mặt", Từ Khang Niên thành thật trả lời.
Có điều, Tôn Hàn nghe xong lắc đầu đáp: "Người đó quả thực rất kiêu căng, nhưng nếu nói ông ta không phục bất cứ ai thì là ngàn sai vạn sai".
"Ông cụ Phó trước đây từng nói với tôi, Thẩm Vấn phục hai người. Một là ông ấy, hai chính là Giang Lệ!"
Tôn Hàn quay lại nhìn vào bên trong, thận trọng nói: "Muốn Thẩm Vấn nghe lời, thì nhất định phải khiến ông ta phục!"
"Đánh một trận cho phục, thế nào?"
Khuất phục?
Từ Khang Niên hoài nghi hình như mình đã nghe nhầm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!