Đột nhiên, Thẩm Tri Thu chớp mắt nói: “Cậu nhận ra tôi à?”
“Chị gái nhà bên mà người người đều biết, tôi không nhận ra mới là lạ đấy”, Tôn Hàn cũng không che giấu nữa, thẳng thắn thừa nhận mình đã nhận ra Thẩm Tri Thu luôn, sau đó anh liếc mắt nhìn dải phân cách rồi hỏi: “Cô Thẩm đến chọn cảnh à?”
“Hình như tôi không cần phải báo cáo công việc của mình với một người ngoài như cậu thì phải?”
Thẩm Tri Thu chẳng hề tỏ ra thân thiện khi Tôn Hàn đã nhận ra mình, đã thế còn có vẻ không thích cách bắt chuyện của anh.
Cô ta đang bị cúm xoàng, còn người thanh niên này thì cứ luôn miệng nói cô ta không hề bị cúm để thu hút sự chú ý của cô ta.
Bác sĩ cũng kê thuốc rồi mà anh vẫn còn nói không phải.
Tôn Hàn không lòng vòng mà nói thẳng: “Tôi thấy tình trạng của cô Thẩm chắc cũng phải uống mấy ngày thuốc cảm rồi, trong đó không thiếu các loại đặc trị. Cô Thẩm này, nếu đúng là cô bị cúm thật thì phải khỏi từ lâu rồi chứ!”
Chuyện này…
Thẩm Tri Thu không nói gì được nữa.
Tình trạng bệnh của cô ta đã kéo dài mấy ngày rồi, cũng chính vì vậy mà công việc cũng bị đình trệ.
Nghe Tôn Hàn nói vậy, cô ta mới phát hiện nếu đúng là mình bị cảm nặng thì ít ra cũng phải đỡ một chút sau khi uống bao nhiêu thuốc như vậy chứ.
Nhưng tình trạng đau đầu còn ngày một nghiêm trọng hơn.
Lẽ nào bác sĩ chẩn đoán nhầm bệnh rồi?
“Cô Thẩm, bác sĩ tây y chỉ chú trọng tình trạng bệnh, còn bác sĩ đông y thì thăm khám hỏi han, trông cô thế này, tôi thấy thật sự không phải bị cúm đâu”.
“Nếu cô không tin thì cứ đi tìm một thầy lang nhiều kinh nghiệm mà khám, là biết ngay tôi có nói thật hay không”.
Câu nói này khiến Thẩm Tri Thu tin tưởng Tôn Hàn hơn phần nào.
Cô ta thử hỏi dò: “Thế bệnh của tôi có nghiêm trọng không? Giờ phải làm sao?”
Tôn Hàn cười đáp: “Không nghiêm trọng quá đâu, uống vài thang thuốc bổ khí huyết rồi nghỉ ngơi thêm mấy hôm là đỡ”.
“Nhưng cô đừng uống thuốc cảm nữa, loại thuốc này chỉ làm giảm triệu chứng, trong khi vấn đề của cô là làm việc quá sức kèm thiếu máu, càng uống sẽ càng làm tình trạng bệnh năng hơn thôi”.
“Nếu cô tin tôi thì tôi sẽ kê cho cô một đơn thuốc, sau đó cô nhờ người đi mua về sắc uống mà xem. Tôi không dám nói công dụng sẽ thấy ngay, nhưng cô uống rồi ngủ một giấc, tôi đảm bảo ngày mai, cô sẽ thấy tinh thần sảng khoái hơn”.
Biết bao căn bệnh nan y oái oăm Tôn Hàn còn xử lý được, huống chi mấy bệnh lặt vặt này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!