“Lý Tình nhắn vào nhóm chat của bạn học, bảo là cậu sẽ đến tiệc quyên góp và giải quyết mấy triệu tiền sửa chữa trường! Chuyện này liên quan gì đến Lý Tình chứ? Nói đến làm gì?”
Trần Thanh Sương cảm thấy bất bình thay Tôn Hàn.
Vốn dĩ mọi thứ vẫn bình thường, chỉ cần hết lòng quyên góp cho nhà trường là được. Nhưng Lý Tình tuyên bố như vậy, nếu Tôn Hàn không làm được thì sẽ trở thành trò cười.
Sau này anh làm sao ngẩng cao đầu trước mặt bạn học cũ nữa?
Tôn Hàn cũng thấy khó hiểu, “Đưa điện thoại mình xem”.
Tôn Hàn không tham gia vào nhóm chat của bạn cấp ba, cảm thấy rất vô nghĩa.
“Thôi cậu đừng đọc, họ nói khó nghe lắm”.
“Không biết tâm lý của mấy người này như thế nào nữa. Thấy người ta sống tốt thì ghen ghét mỉa mai, thấy người ta sa sút thì chế giễu cười cợt. Biến thái à?”
“Người ta nói gì thây kệ đi, cậu nghĩ nhiều làm gì”, Tôn Hàn mỉm cười bằng vẻ dửng dưng, trả lại điện thoại cho Trần Thanh Sương.
Một loạt tin nhắn trên màn hình đều đang châm chọc Tôn Hàn khoác lác, không biết lượng sức mình. Có nhiều người còn bảo sẽ đến buổi tiệc để xem trò hề của Tôn Hàn.
Cũng có vài người bất bình cho Tôn Hàn, nhưng tin nhắn chẳng mấy chốc đã bị những tin nhắn chế giễu kia đẩy trôi mất.
Không ai tin Tôn Hàn có thể giải quyết chuyện tu sửa trường!
Nhưng Tôn Hàn phát hiện có một người bạn cực kỳ thú vị trong nhóm chat.
Là “đại ca” trong lớp ngày xưa!
Là người luôn miệng chở che cho anh.
Triệu Thiên Giang!
“Cậu gửi số liên lạc của Triệu Thiên Giang cho mình nhé”, Tôn Hàn nói.
“Ừ, OK”.
Triệu Thiên Giang là người khiến người ta nhớ ngay đến bộ phim “Người trong giang hồ” từng làm mưa làm gió trong những năm tám mươi, chín mươi.
Ngày xưa, cậu nhóc này chính là người bị phim tiêm nhiễm nhiều nhất.