Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Thấy tình thế bất ổn, Thiệu Tuấn vội nói: “Tiểu Nguyệt, em nghe anh giải thích đã, chuyện không như em nghĩ đâu!”

Dù bây giờ, gã đang hận Tôn Hàn muốn chết, nhưng còn việc khác phải xử lý trước.

Gã phải giải thích với Thẩm Nguyệt ngay, không thì hậu quả khó lường!

“Giải thích? Thiệu Tuấn, anh còn định giải thích gì nữa?”, Thẩm Nguyệt chất vấn.

Thiệu Tuấn cố gắng trấn tĩnh nói: “Thẩm Nguyệt, hôm nay anh đến quán bar với mấy đối tác để thương lượng về chuyện nợ nần của anh. Đúng là họ đã bao trọn thời gian của mấy cô gái làng chơi, nhưng là họ làm mà, chứ đến cái móng tay của các cô ấy anh cũng chưa đụng tới!”

“Em cũng biết các đối tác của công ti bọn anh rồi còn gì, họ muốn gọi gái phục vụ thì sao anh cản được!”

Thẩm Nguyệt thất vọng châm chọc: “Thiệu Tuấn, anh tưởng tôi là con ngốc à? Công ti anh đang nợ đìa ra mà bọn họ vẫn còn tâm trạng đi tìm phụ nữ ư? Thiệu Tuấn, anh đừng gạt tôi nữa được không?”

Lúc này, Thẩm Nguyệt không thể tin một lời nào của Thiệu Tuấn nữa.

Ban nãy, gã vừa gọi cho cô ấy than có một khoản vay lớn chưa trả được, nhưng bây giờ lại đàn đúm ở quán bar thì sao cô ấy có thể tin một lời nào của gã nữa.

Nếu không có Tôn Hàn thì đến bây giờ, cô ấy vẫn không biết gì, tiếp tục lo lắng ngày đêm cho công ti của Thiệu Tuấn.

“Thẩm Nguyệt, họ không giống anh, họ có người nhà lo cho rồi nên dù có phải bồi thường thì vẫn chống đỡ được! Còn anh, anh chỉ là một chàng trai lớn lên trong gia đình nghèo khó thôi, anh không có gì cả, nếu lần này phải trả nợ thì anh coi như trắng tay”.

Lúc này, Thiệu Tuấn biết rõ rằng cách duy nhất gã có thể làm là đi đến cùng, nghĩ đủ mọi lý do để lấp liếm cho lời nói dối của mình.

Gã biết dù vậy cũng chỉ có thể bẻ lái câu chuyện, chứ khó có thể khiến Thẩm Nguyệt tin tưởng hắn tiếp.

Đột nhiên gân xanh của Thiệu Tuấn nổi lên, gã không giải thích nữa, trái lại còn gào lên: “Thẩm Nguyệt, Thiệu Tuấn anh là người thế nào em còn không rõ ư? Em nghi ngờ anh thế này, có biết là trong lòng anh đau đớn thế nào không?”

Do dùng quá nhiều sức để kêu gào nên mặt Thiệu Tuấn đỏ lựng lên.

Thiệu Tuấn nổi khùng lên như vậy khiến Thẩm Nguyệt đờ người ra, sau đó lắp bắp nói: “Thiệu Tuấn, anh, em…”

Thấy vậy, Thiệu Tuấn được thế lấn tới ngay, gã giơ tay đấm mạnh vào ngực mình: “Thẩm Nguyệt, chúng ta ở bên nhau từ thời học đại học, chẳng lẽ em vẫn không hiểu con người anh sao? Em thà tin người ngoài, cũng không tin anh đúng không?”

“Được rồi, em đi đi, chúng ta đừng gặp lại nhau nữa!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!