Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Tôn Hàn cười: “Là chuyện liên quan đến Đồng Đồng. Vì tính chất công việc nên tôi không thể thường xuyên ở bên cạnh con bé được, mà mẹ của Đồng Đồng cũng rất bận, cũng không thể quan tâm sát sao được”.
“Vì thế tôi muốn tìm một người mà con bé thích để bầu bạn với nó trong những năm tháng tuổi thơ”.
“Người đó chính là cô!”
Nghe thấy vậy, Thẩm Nguyệt ngẩn ra một lúc rồi nói ngay: “Anh Tôn yên tâm, tôi cũng rất thích Đồng Đồng nên điều kiện này với tôi không có gì là khó cả. Chỉ cần anh Tôn không chê, dù anh không chữa bệnh cho tôi, tôi cũng ở bên cạnh Đồng Đồng đến khi cô bé trưởng thành”.
Nhưng Thẩm Nguyệt nghĩ rằng không phải mẹ của Đồng Đồng bận, mà là không quan tâm đến cô bé.
Chuyện Đồng Đồng là con gái của Liễu Y Y, ngoài kẻ bày trò là Lâm Mỹ Quyên ra thì chỉ có một mình Tôn Hàn biết.
Thẩm Nguyệt đương nhiên cũng không hay biết gì.
Tôn Hàn không nghi ngờ tình cảm mà Thẩm Nguyệt dành cho Đồng Đồng.
Bởi khi Tôn Hàn vắng mặt, Đồng Đồng lẻ loi sống ở nhà họ Thẩm, nhưng Thẩm Nguyệt vẫn đối xử rất tốt với con bé.
“Thẩm Nguyệt, cô nghe tôi nói hết đã. Năm nay, Đồng Đồng mới sáu tuổi, nói chính xác hơn là năm tuổi rưỡi. Yêu cầu của tôi với cô là trước khi Đồng Đồng mười sáu tuổi, cô không được kết hôn, thậm chí là yêu đương! Điều này có nghĩa là từ giờ đến năm ba mươi hai tuổi, cô chỉ có một mình thôi”.
“Thế nên cô hãy suy nghĩ thật kỹ. Bởi với cô mà nói thì mười năm này sẽ là khoảng thời gian đẹp nhất, một khi cô đồng ý thì cô sẽ chỉ có mỗi Đồng Đồng bầu bạn trong mười năm nữa thôi!”
“Đương nhiên, cô có thể từ chối, nhưng tôi sẽ không chữa bệnh cho cô nữa”.
Thẩm Nguyệt lập tức thấy do dự…
“Khó xử lắm à?”, Tôn Hàn khẽ hỏi.
Thẩm Nguyệt nghĩ ngợi rất lâu rồi mới lên tiếng “Xin anh hãy yên tâm. Dù có quen bạn trai hay kết hôn, tôi cũng sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc Đồng Đồng…”
Nhưng Tôn Hàn chưa đợi cô ấy nói xong đã lạnh lùng ngắt lời, “Tôi cần một người có thể toàn tâm toàn ý săn sóc Đồng Đồng. Nếu cô không làm được thì thôi vậy”.
Ý của anh chính là trao đổi không thành công, Tôn Hàn cũng không có nghĩa vụ chữa bệnh cho Thẩm Nguyệt.
Ra về trong buồn bã.
Thẩm Nguyệt thất thểu về nhà.
Lúc này, Thẩm Thương và Thẩm Kỳ Bân đều đang lo lắng chờ ở nhà. Nhác thấy Thấm Nguyệt trở về, Thẩm Kỳ Bân bèn đứng bật dậy, lo lăng hỏi, Thẩm Nguyệt, con và cậu Tôn bàn chuyện vui về chíc?” Thẩm Nguyệt lắc đầu mà mặt mũi chẳng có chút cảm xúc nào, Không tốt ạ. Không tốt? Sao lại không tốt? Không phải cậu Tôn rất dễ nói chuyện ư, sao lại. m
Thẩm Kỳ Bân lập tức trở nên sốt ruột.
Nếu cậu Tôn không đồng ý chữa trị cho Thẩm Nguyệt, một khi bệnh của Thẩm Nguyệt trở nặng và cần hoá trị thì sẽ đau đớn hơn cả cái chết!
“Rốt cuộc chuyện là thế nào?”, Thẩm Thương trầm giọng hỏi.
Thẩm Nguyệt bất lực, đành kể lại yêu cầu của Tôn Hàn cho họ.
Nghe xong, Thẩm Thương tức đến nỗi không thở được, “Thẩm Nguyệt ơi là Thẩm Nguyệt, sao cháu lại ngốc đến vậy chứ! Cậu Tôn bảo cháu chăm sóc cho đứa con gái, khoan hãy nói đến chuyện chữa khỏi bệnh cho cháu, chuyện này vô cùng có lợi cho cháu và tương lai nhà họ Thẩm đấy! Chỉ có mười năm thôi, có sá gì đâu!”
Theo Thẩm Thương đánh giá, công sức bỏ ra trong mười năm này còn ngang bằng với nỗ lực cả đời của người khác.
Đổi một cách ví von đơn giản hơn, Thẩm Nguyệt đã bỏ qua một cơ hội rất hời.
“Ông nội à, nếu cháu đồng ý với yêu cầu của cậu Tôn thì cháu và Thiệu Tuấn phải làm sao? Tình cảm bốn năm đại học giữa cháu và Thiệu Tuấn phải làm sao bây giờ?”, Thẩm Nguyệt vội vã phản bác.
Thẩm Kỳ Bân nổi trận lôi đình, “Tiểu Nguyệt, bố đã nói với con rồi, Thiệu Tuấn không phải là người tốt, sao con lại không nghe hả!”
“Mà nếu như con không đồng ý giúp cậu Tôn, cậu Tôn không trị bệnh cho con, vậy con và Thiệu Tuấn có thể bên nhau đến lúc bạc đầu à?”
“Tiểu Nguyệt à, hay là vậy đi. Bố đồng ý cho con qua lại với Thiệu Tuấn, không so đo chuyện nhà của cậu ta nữa. Chỉ cần cậu ta bằng lòng chờ con mười năm, bố sẽ cho phép hai đứa kết hôn, còn tổ chức hôn lễ hoành tráng cho con!”
Thẩm Kỳ Bân không thích Thiệu Tuấn – cậu bạn đại học bốn năm của Thẩm Nguyệt, nhưng vì con gái mình, ông ta không thể quan tâm nhiều như thế nữa!
“Nhưng, nhưng chờ mười năm thì con và Thiệu Tuấn đều già cả rồi! Làm sao Thiệu Tuấn có thể…”
Vấn đề nan giải mà Tôn Hàn đưa cho Thẩm Nguyệt khiến cô ấy sầu não vô cùng.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!